Cuốn sách: Edgar-Cayce-on-the-Akashic-Records
Tác giả: Kevin-J.-Todeschi
Tên Tiếng Việt: Edgar Cayce trong Hồ sơ Akashic – Cuốn Sách Sự sống
Người Dịch: Thu Hòa
CHƯƠNG: 4 Hồ sơ Akashic như một Chỉ dẫn của Hiện tại
“Ông ấy là một ông già hài hước,” cháu trai của Scrooge nói, “đó là sự thật; và không dễ chịu như ông ấy có thể. Tuy nhiên, hành vi phạm tội của ông ta sẽ có hình phạt riêng và tôi không có gì để nói chống lại ông ta cả”.
“Tôi chắc chắn là ông ấy rất giàu, Fred ạ,” cháu gái của Scrooge bóng gió. “Ít nhât thì bạn luôn nói với tôi như vậy.”
“Cái đó thì sao, em yêu?” cháu trai của Scrooge nói. “Sự giàu có của ông ta chẳng có ích gì cho ông ta. Ông ta chẳng làm được gì tốt với nó cả. Ông ấy không làm cho mình thoải mái với nó. Ông ấy không hài lòng khi nghĩ rằng—ha, ha, ha!— rằng ông ấy sẽ mang lại lợi ích cho chúng ta bằng việc đó.”
“Tôi không có kiên nhẫn với ông ta,” cháu gái của Scrooge nhận xét. Các chị gái của cháu gái Scrooge và tất cả các quý bà khác đều bày tỏ quan điểm tương tự.
“Ồ, tôi có!” cháu trai của Scrooge nói. “Tôi lấy làm tiếc cho ông ấy: Tôi không thể tức giận với ông ấy nếu tôi cố gắng. Ai chịu đựng nổi ý đồ xấu xa của ông ấy? Luôn luôn là chính ông ấy…”
Theo A Christmas Carol của Charles Dickens
4
Hồ sơ Akashic như một Chỉ dẫn của Hiện tại
Đúng vậy, chúng ta đang tiếp cận thực thể, tâm hồn và cả tâm trí vật chất và tinh thần của thực thể hiện được gọi là [256], bao gồm các trải nghiệm của linh hồn trong các kiếp sống trên trái đất, với những phát triển và môi trường trong hiện tại, cùng những gì thực thể đã xây dựng được cho đến nay, liên quan đến những hành động của thực thể đã ảnh hưởng đến những gì đang hiện hữu trên trái đất.
256- 5
Hãy tưởng tượng mỗi buổi sáng khi thức dậy, bạn nhận được một danh sách được tạo bởi máy tính liệt kê từng người, từng nhiệm vụ và trải nghiệm mà bạn sẽ gặp trong ngày và mang lại lợi ích nhất cho bạn. Điều gì sẽ xảy ra nếu mỗi trải nghiệm này được lựa chọn bởi một cơ sở dữ liệu toàn năng đặt lợi ích tốt nhất của bạn lên hàng đầu? Thêm vào đó, hãy tưởng tượng rằng mỗi trải nghiệm này đều có khả năng giúp bạn không chỉ vượt qua tất cả những khuyết điểm của mình và trở thành người tuyệt vời nhất mà bạn có thể, mà còn hoàn thành sứ mệnh cá nhân trong cuộc sống. Bạn có muốn xem danh sách đó không?
Theo Edgar Cayce, Hồ sơ Akashic liên tục cung cấp cho chúng ta những trải nghiệm và mối quan hệ chính xác mà chúng ta cần vào thời điểm hiện tại. Việc chúng ta đối mặt với những trải nghiệm và con người đó (có thể xuất hiện “tích cực” hoặc “tiêu cực”) theo cách tốt nhất hay không phụ thuộc vào ý chí tự do. Mọi lựa chọn, suy nghĩ và quyết định mà chúng ta đưa ra trong hiện tại đều ảnh hưởng đến bản chất của chuỗi tiềm năng và khả năng tiếp theo mà chúng ta hướng đến. Theo ngôn ngữ của các bài đọc, “Mỗi ngày, mãi mãi, mỗi linh hồn đều phải đưa ra lựa chọn” (1538-1). Một loạt các lựa chọn có thể dẫn đến sự phát triển, chuyển đổi và cuối cùng là hạnh phúc, trong khi lựa chọn khác có thể dẫn đến thêm khó khăn, thất vọng và rắc rối cá nhân. Mặc dù chúng ta có thể không nhận thức được rằng mọi thứ chúng ta gặp phải trong cuộc sống đều có thể trở nên ý nghĩa và có mục đích, nhưng các bài đọc cho thấy tiềm năng đó luôn hiện hữu.
Ví dụ, hai người có thể đối mặt với một tình huống tương tự – chẳng hạn như bị mất việc – nhưng mỗi người có thể giải quyết tình huống đó theo những cách rất khác nhau. Một người có thể dành rất nhiều thời gian và năng lượng để trở nên cay đắng và tức giận vì những gì đã xảy ra, còn người kia có thể coi đó là một cơ hội tuyệt vời để “bắt đầu lại từ đầu” và làm điều gì đó mà họ hằng mong ước. Mặc dù tình huống giống nhau, nhưng cách phản hồi của mỗi người lại hoàn toàn khác biệt. Cách một người phản ứng với tình huống sẽ quyết định chu kỳ tiếp theo, ngã rẽ tiếp theo được đưa vào hành động. Tuy nhiên, điều phức tạp hơn là thực tế là mỗi chúng ta đều trải qua nhiều chu kỳ cùng một lúc. Và mỗi thực tế tiềm năng này đều được tạo ra từ kho thông tin ngày càng phát triển có trong Hồ sơ Akashic.
Mỗi khi thực hiện các bài đọc, Edgar Cayce lựa chọn thông tin từ các hồ sơ Akashic một cách cẩn trọng. Không chỉ có những kiếp sống cụ thể ảnh hưởng mạnh mẽ nhất đến cá nhân trong hiện tại, mà còn có những thôi thúc và cảm xúc tiềm ẩn hoặc bộc lộ đang chi phối ý thức của cá nhân đó tại bất kỳ thời điểm nào – không phải tất cả đều tích cực. Những thôi thúc này có thể lớn lên hoặc giảm bớt dựa trên những lựa chọn và trải nghiệm của cá nhân. Hồ sơ Akashic hoạt động như một cơ sở dữ liệu máy tính khổng lồ, lưu trữ những ký ức và khuôn mẫu có thể được sử dụng bất cứ lúc nào.
Trong Hồ sơ Akashic, chúng ta mang những mô thức hành vi tích cực và tiêu cực. Theo Cayce, những mô thức này được khai thác và phát triển thêm bởi các quá trình suy nghĩ và hoạt động hiện tại của chúng ta. Với ý chí tự do, một linh hồn có thể phát triển theo đường hướng của một vị thánh hoặc một con quái vật. Vì việc tiếp nhận và nuôi dưỡng một mô thức hành vi tiêu cực cũng dễ dàng như việc nuôi dưỡng một mô thức tích cực, nên các bài đọc tâm linh thường khuyên mọi người nên đặt ra một lý tưởng – một mục đích, một ý định tích cực để họ có thể đánh giá những suy nghĩ và hành động tiềm năng của mình trong hiện tại. Phương pháp cân nhắc cuộc sống hàng ngày theo một lý tưởng tâm linh được gọi là, “trải nghiệm quan trọng nhất của thực thể cá nhân này hoặc bất kỳ thực thể nào khác …” (357-13).
Vào năm 1938, một thư ký kể cho Edgar Cayce rằng cả đời cô ấy vẫn luôn kể lại những ký ức sống động về một kiếp sống khác, nơi cô ấy qua đời khi còn nhỏ ở tuổi lên năm hoặc sáu (1608-1). Cô ấy muốn có thêm thông tin về trải nghiệm đó. Trong một bài đọc, Cayce tuyên bố rằng ký ức của cô ấy là có thật và cô ấy đã chết mười năm trước khi sinh ra hiện tại. Tuy nhiên, ông khuyên cô không nên suy nghĩ quá nhiều về những ký ức đó – tốt nhất là hãy gác lại thông tin đó. Cuộc sống hiện tại của cô ấy đòi hỏi sự chú ý vì có rất nhiều điều cô ấy có thể làm nếu cô ấy hướng lý tưởng và mục đích của mình vào đúng hướng.
Điều khiến luân hồi trở nên quan trọng là tiền kiếp đặt nền tảng cho nhiều cơ hội của một cá nhân trong hiện tại. Trong trường hợp của một người mẫu nổi tiếng với đôi bàn tay được mệnh danh là “được chụp ảnh nhiều nhất thế giới”, Cayce cho rằng vẻ đẹp phi thường của chúng bắt nguồn từ kiếp sống trước của cô ấy trong một tu viện. Đôi bàn tay của cô ấy được săn đón đến mức cô ấy trở nên nổi tiếng trong giới quảng cáo với việc giới thiệu các sản phẩm như kem dưỡng tay, sơn móng tay và trang sức. Theo bài đọc tâm linh, kiếp trước người phụ nữ này được giao những công việc chân tay nặng nhọc và khó chịu mà các bài đọc mô tả là “kém thẩm mỹ”. Bất chấp những điều không vui, người phụ nữ đã thực hiện các nhiệm vụ của mình với lòng trung thành, tình yêu thương, lòng kiên nhẫn và sự phục vụ đến mức cuối cùng lòng vị tha của cô ấy đã được thể hiện qua vẻ đẹp của đôi bàn tay (1286-1).
Cũng giống như tài năng được cho là bắt nguồn từ kiếp trước, những thách thức hiện tại của một cá nhân thường bắt nguồn từ những lựa chọn và quyết định đã được đưa ra trước đó. Ví dụ, một người phụ nữ bốn mươi mốt tuổi (2329-1) đến gặp Edgar Cayce để tìm cách hiểu và giải quyết một vấn đề khiến cô ấy suy sụp về mặt tình cảm và thể chất. Cô đã kết hôn mười tám năm với một người đàn ông tuyệt vời mà cô mô tả là yêu thương và chu đáo; không may, anh ấy lại bất lực. Không biết phải làm gì khác, người phụ nữ này đã thỏa mãn ham muốn tình dục của mình bằng những mối quan hệ thoáng qua với những người đàn ông khác trong suốt cuộc hôn nhân – một tình huống khiến cô ấy cảm thấy cực kỳ tội lỗi.
Gần đây, một người cầu hôn cũ đã bước vào cuộc đời cô và hai người đã tái hợp. Tuy nhiên, cảm giác tội lỗi – và việc người đàn ông đã kết hôn – đã khiến người phụ nữ cắt đứt mối tình. Người đàn ông tiếp tục theo đuổi cô, khiến cô càng bối rối hơn. Để làm cho tình hình trở nên tồi tệ hơn, bác sĩ của người phụ nữ này còn muốn cô bắt đầu dùng estrogen để điều trị tình trạng sức khỏe. Người phụ nữ sợ dùng hormone sẽ làm tăng cảm giác ham muốn tình dục của mình. Các mâu thuẫn cảm xúc giữa việc yêu chồng và việc mong muốn tuyệt vọng muốn tiếp tục mối quan hệ (điều mà ngay từ đầu cô đã cảm thấy tội lỗi) đang gây tổn hại về mặt thể chất.
Như thường lệ, Cayce bắt đầu bài đọc với, “Đúng, chúng tôi có hồ sơ ở đây về thực thể đó hiện được gọi là [2329].” Trong quá trình đọc bài, Cayce đã xác nhận rằng tình huống hiện tại đã phát triển từ quá khứ- trong một kiếp sống mà cô và chồng đã chia sẻ trong thời kỳ Thập tự chinh. Vào thời điểm đó, chồng cô, để đảm bảo sự chung thủy của người phụ nữ khi anh đi lính xa, đã buộc cô phải đeo đai trinh tiết. Có vẻ như anh ấy đã đi xa một thời gian dài và cô ấy sau cùng mong muốn có bạn tình, nhưng không có gì cô ấy có thể làm trong tình huống này. Kết quả là cô nuôi lòng căm thù, giận dữ và oán hận sâu sắc đối với anh, “quyết tâm sẽ đến một lúc nào đó, ở một nơi nào đó. . . “trả thù’ ” (2329-1) Cô được cho biết rằng tình hình hiện tại là cơ hội để vượt qua sự hận thù đã được tích tụ hàng trăm năm trước đó—người phụ nữ chỉ đơn giản là gặp lại chính mình.
Thay vì khuyên người phụ nữ nên làm gì về mối quan hệ, Cayce nói với cô rằng cô phải cân nhắc quyết định dựa trên cảm xúc và niềm tin của bản thân. Tuy nhiên, điều quan trọng là cô phải nhớ rằng mọi hành động với ý định giúp đỡ người khác sẽ dẫn đến sự phát triển, trong khi những hành động chỉ vì mục đích cá nhân và ích kỷ chỉ có thể dẫn đến những khó khăn hơn.
Điều quan trọng là phải chỉ ra rằng bất chấp những thôi thúc, khuynh hướng và ký ức tiềm thức về tiền kiếp của mỗi người là khác nhau, các bài đọc luôn nhấn mạnh rằng cách các cá nhân đối phó với cuộc sống hiện tại, các mối quan hệ hiện tại cũng như những lựa chọn và cơ hội mà họ phải đối mặt là rất quan trọng. Theo quan điểm của Edgar Cayce, tái sinh không phải là một hệ thống niềm tin cũng không phải một triết lý; Thay vào đó, đó là quá trình thực tế của sự phát triển cá nhân, cuối cùng cho phép mỗi cá nhân đạt được sự trưởng thành linh hồn như một người yêu thương, sáng tạo và vị tha. Đối với ông, hiện tại mới là điều thực sự quan trọng. Điều quan trọng không phải là một cá nhân là ai trong quá khứ mà là người đó đang làm gì trong hiện tại.
Trong suốt bốn mươi ba năm thực hiện các bài đọc tâm linh, Edgar Cayce nhấn mạnh rằng thông tin ông ấy chọn lọc từ kho dữ liệu khổng lồ có sẵn nhằm mục đích hỗ trợ cá nhân vượt qua những thách thức và nắm bắt cơ hội tốt nhất mà họ đang đối mặt. Trong một số lần nhập tâm để thực hiện các bài đọc, Cayce cảm thấy như mình đang du hành đến một “hội trường hồ sơ” theo cách nào đó và gặp một ông già được bao quanh bởi vô số sách. Ông già sẽ đưa cho Cayce hồ sơ của cá nhân mà Cayce đang làm việc cùng. Trong trạng thái ý thức này, Cayce sẽ chọn lọc từ hồ sơ thông tin hữu ích và đầy hy vọng nhất cho người đó vào thời điểm hiện tại. Thông thường, các bài đọc tâm linh cố gắng giải thích cho mọi người tại sao họ gặp phải những trải nghiệm nhất định và – mà không can thiệp vào ý chí tự do của họ – cung cấp cho họ những cách thức thực tế để đối phó với bất cứ điều gì đang diễn ra trong cuộc sống hiện tại của họ.
Vào tháng 12 năm 1940, trong khi thực hiện bài đọc cho một phụ nữ trẻ, Cayce đã có một cuộc gặp gỡ với ông già giữ sách, cuộc gặp gỡ này dường như nhấn mạnh tầm quan trọng của việc lựa chọn thông tin. Cayce kể lại trải nghiệm như sau:
“Đây là lần duy nhất Người Giữ Hồ Sơ chỉ cho tôi biết những gì tôi có thể đọc. Trước đây, ông ấy chỉ đơn giản đưa tôi cuốn sách nhưng tôi không nhớ đã đọc nó. Lần này, ông ấy đã hướng dẫn tôi đọc sách, dùng ngón tay chỉ vào những đoạn tôi có thể đọc và dặn tôi bỏ qua những phần khác cho đến sau.”
Hồ sơ báo cáo trường hợp 2390-2
Trong một dịp khác, trong bài đọc 2281-1, Cayce nói rằng ông đã được ông già giữ sách cảnh báo rằng hãy “chú ý” khi chọn lọc thông tin hữu ích và đầy hy vọng nhất cho người phụ nữ trẻ yêu cầu đọc bài.
Sau khi truy cập Hồ sơ Akashic, khám phá ảnh hưởng của các yếu tố hành tinh và thảo luận về các kiếp trước, Cayce sẽ giải thích những thôi thúc này tác động như thế nào đến hiện tại. Thay vì là một bài giảng triết học, lời khuyên được đưa ra nhằm mục đích thực tế, giúp đỡ mọi người vượt qua mọi khó khăn: các mối quan hệ, vấn đề sức khỏe, nỗi đau cá nhân và thậm chí là định hướng nghề nghiệp.
Ví dụ, một phụ nữ trẻ đến gặp Edgar Cayce để tìm kiếm định hướng nghề nghiệp (3342-1). Cô ấy đã đổi việc rất nhiều lần đến nỗi nghi ngờ rằng mình chưa từng gắn bó với bất kỳ công ty nào trước đó được cả năm. Ngay cả từ Hồ sơ Akashic, sự bối rối của người phụ nữ cũng hiện rõ, vì Cayce bắt đầu bằng câu: “Vâng, chúng tôi có hồ sơ ở đây – thật là một mớ bòng bong, nhưng thật là một tâm hồn xinh đẹp, tài năng!”
Sau đó, Cayce gợi ý rằng mong muốn của ông là khuyến khích người phụ nữ khám phá và sử dụng các tài năng hiện tại của mình. Bài đọc tâm linh nêu rõ rằng người phụ nữ sẽ tìm thấy hạnh phúc lớn nhất khi giúp đỡ người khác. Cayce gợi ý cô nên làm giáo viên cho phụ nữ trẻ và trẻ em gái. Ông cũng đề nghị rằng cô ấy có khả năng giúp đỡ những người kém may mắn hơn và gợi ý tham gia hoạt động tích cực tại Hội Chữ Thập Đỏ. Ông chỉ ra rằng người phụ nữ có năng khiếu về nghệ thuật và âm nhạc. Cô ấy có lòng mộ đạo sâu sắc và nên dạy Trường Chúa nhật.
Một số đặc điểm của người phụ nữ được thảo luận và khen ngợi: chiều sâu cảm xúc, sự nhẹ nhàng, duyên dáng, tinh thần trách nhiệm, tài năng hướng dẫn người khác bằng gương mẫu, khả năng mang lại niềm vui cho mọi người xung quanh và năng lực giải quyết mọi vấn đề. Khả năng của cô ấy – đặc biệt là với các cô gái trẻ – “vượt xa mức bình thường”, và cô ấy được khuyến khích áp dụng chúng. Khi người phụ nữ hỏi, “Còn lời khuyên nào khác không?” Cayce trả lời, “Tại sao phải nói với vẻ đẹp để trở nên đẹp? Chỉ cần giữ cho mình ngọt ngào. Chúng ta xong rồi.”
Tại thời điểm đọc bài, người phụ nữ nhận xét rằng thông tin cô nhận được “chắc chắn thể hiện những mong muốn, nguyện vọng sâu kín nhất của tôi”. Cô ấy cũng nói rằng cô ấy bị thu hút bởi công việc với trẻ em gái và lẽ ra phải làm điều đó sớm hơn, nhưng sẽ làm theo lời khuyên của ông. Năm 1957, mười hai năm sau khi Edgar Cayce qua đời, người phụ nữ này đã nộp báo cáo tiếp theo. Cô đã làm rất nhiều việc với trẻ em gái và hiện đang làm việc tại Đại học Boston, phụ trách ký túc xá cho 150 nữ sinh! Cô tiếp tục công việc của Hội Chữ thập đỏ và tích cực tham gia công tác khắc phục thiên tai. Cô cũng tham gia Hội Nữ Hướng đạo và rất thích cắm trại. Cô có hoạt động tích cực trong nhà thờ Methodist, nơi cô chơi piano và hát trong dàn hợp xướng. Cô không còn bối rối về cuộc sống của mình nữa.
Trong một trường hợp khác, một người phụ nữ đã dành nhiều năm làm nhân viên điện báo (338) được cho biết rằng cô sở hữu tài năng nghệ thuật bẩm sinh, có thể và nên được tận dụng rất nhiều trong hiện tại. Mặc dù không có nền tảng nghệ thuật, nhưng cô đã theo học trường nghệ thuật vì bài đọc tâm linh. Giáo viên của cô ấy hài lòng với tài năng của cô, lưu ý đến “khả năng phi thường” của cô. Sau một năm học, cô trở thành một họa sĩ thương mại nổi tiếng và sau đó nói với ông Cayce rằng tiền cô làm ra trong một tháng nhiều hơn số tiền cô ấy làm ra trong một năm khi làm nhân viên điện báo.
Một người đàn ông 33 tuổi làm việc tại ngân hàng đã viết thư cho ông Edgar Cayce vào tháng 8 năm 1938 để tìm hiểu sâu hơn về cách tận dụng tốt nhất tài năng của mình để giúp đỡ người khác. Mặc dù công việc ổn định, anh ấy tự hỏi liệu có điều gì ý nghĩa hơn mà anh ấy có thể làm không. Là một người đam mê vô tuyến điện nghiệp dư, anh ấy đã hỗ trợ liên lạc liên tục giữa Hoa Kỳ, Viễn Đông, Peru và Tây Úc. Trong bài đọc tâm linh, Cayce đã lần ra khả năng kế toán của người đàn ông bắt nguồn từ một kiếp trước, nơi anh ấy phục vụ người khác bằng cách giúp họ ghi chép hồ sơ cá nhân và sổ sách hàng hóa, vật tư. Bài đọc xác nhận sự quan tâm của người đàn ông đối với lĩnh vực truyền thông và tuyên bố đó là tài năng mà anh ấy đã phát triển ở Ba Tư cổ đại, truyền tải thông điệp giữa các vùng đất và trạm giao dịch khác nhau. Anh ấy cũng đã khai thác năng khiếu giao tiếp tương tự này trong các kiếp sau ở Hy Lạp và Tây Ban Nha, phát triển khả năng của mình cho đến khi nó trở thành niềm yêu thích hàng đầu. Cayce nói rằng vị trí của người đàn ông trong ngân hàng là kết quả của hoàn cảnh và anh ấy sẽ tìm thấy mức độ hoàn thành cá nhân cao nhất trong “những khả năng về truyền thông” (1681-1).
Năm 1965, người đàn ông này một lần nữa liên lạc với Hiệp hội Edgar Cayce và viết thư báo cáo về độ chính xác của bài đọc:
Tôi thực sự đã quên nhiều dữ liệu trong bài đọc về cuộc đời mình và rất ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng trong vài năm gần đây cuộc đời tôi đã đi theo định hướng truyền thông tổng thể mà bài đọc đề cập đến. Bên cạnh sở thích vô tuyến điện nghiệp dư của tôi—hiện nay tập trung hoàn toàn vào việc liên lạc giữa các Ngân hàng Mắt, để thông báo cho họ về nhu cầu và sự có sẵn của vật liệu cấy giác mạc, đó là một nhiệm vụ và niềm vui khi được giảng giải cho hàng trăm nhóm về ngành dược phẩm, y học xã hội hóa, v.v. . .
Hồ sơ báo cáo trường hợp 1681-1
Không phải ai cũng có thể tuân theo lời khuyên mà Cayce đề xuất. Một phần nhờ sự khuyến khích của vợ, vào năm 1938, một người đàn ông bốn mươi tuổi (1538-1) đã nhận được một bài đọc về loại công việc mà anh nên theo đuổi. Trừ một thời gian ngắn trong quân đội, vợ anh nói rằng chồng cô đã “chuyển từ vị trí này sang vị trí khác”. Ngoài việc không có công việc ổn định, anh ta còn thường xuyên đánh bạc, quan hệ thoáng qua với những phụ nữ khác và uống rất nhiều rượu. Anh ta cực kỳ đẹp trai và dường như có khả năng kết bạn nhanh chóng. Tuy nhiên, anh ta không đánh giá đúng người khác và anh đã bị sa thải khỏi công việc ổn định vào năm 1935 vì lấy tiền từ văn phòng của mình để trả nợ cho “bạn bè” là những tay cá độ.
Vợ anh ta đã hai lần chất vấn về khó khăn tài chính và thói cờ bạc của anh, kiên quyết yêu cầu giải quyết tình hình. Cả hai lần, anh ta đều biến mất, say xỉn và cuối cùng vào bệnh viện dành cho cựu chiến binh. Vợ anh ta nói rằng cả hai lần cô ấy cảm thấy rất thương anh nên đã đón anh ta về. Cả hai cùng hy vọng bài đọc tâm linh sẽ giúp giải quyết vấn đề của họ. Do hoàn cảnh tài chính của cặp vợ chồng và việc không có khả năng chi trả cho bài đọc, một người bạn của ông Cayce đã tặng nó cho họ như một món quà.
Sau khi tiếp cận hồ sơ Akashic, ông Cayce nói rằng [1538] cực kỳ nhạy cảm với con người và môi trường xung quanh. Ngoài ra, anh ta cũng dễ bị ảnh hưởng và thao túng bởi người khác, một đặc điểm mà nếu không khắc phục được, cuối cùng sẽ dẫn đến thêm “những điều nản lòng, các thế lực và ảnh hưởng gây rối loạn trong trải nghiệm của kiếp sống này.” (1538-1) Vì người đàn ông này chưa bao giờ thiết lập được một lý tưởng hoặc động lực có ý thức cho cuộc sống của mình, nên anh ta là một kẻ “trôi dạt.” Cayce cảnh báo rằng nếu không chọn được lý tưởng, ông [1538] sẽ không bao giờ cảm thấy thanh thản với chính mình.
Bài đọc khuyên người đàn ông này nên ngừng đổ lỗi cho người khác về tình trạng khó khăn của mình. Anh ta có những điểm mạnh nhất định có thể được tận dụng trong hiện tại, nhưng thay vào đó, [1538] lại quá thường xuyên rơi vào những điểm yếu cũ. Bên cạnh việc thảo luận về xung đột nội tâm và những cảm xúc mâu thuẫn, Cayce gợi ý rằng anh ta có khả năng bẩm sinh để làm việc trong một ủy ban tiếp tế hoặc thậm chí phục vụ với tư cách nhân viên vận chuyển hàng hóa. Thực tế, bài đọc tâm linh nói rằng anh ta đã từng là chỉ huy của ủy ban tiếp tế ở khu vực (nay là) Washington, D.C., trong thời kỳ Cách mạng Mỹ. Khi [1538] hỏi về khả năng quay trở lại phục vụ chính phủ, Cayce gợi ý rằng anh ta đặc biệt phù hợp với quân đội hoặc kho cung cấp và có thể sẽ tìm được việc ở Quantico hoặc Yorktown, Virginia
Thật không may, [1538] không bao giờ thực hiện theo những chỉ dẫn trong bài đọc tâm linh. Nhiều năm sau, vợ cũ của ông ấy báo cáo rằng ông ấy đã lên lịch phỏng vấn với quân đội nhưng “đến giờ hẹn, ông ấy lại mất hết can đảm và hủy bỏ cuộc hẹn.” Cuối cùng họ ly hôn, và người chồng nói rằng vợ ông ấy đã “làm ông ấy thất vọng.” Ông [1538] cuối cùng sẽ kết hôn lần nữa, ly thân và ly hôn sau hai năm. Sau đó, ông ấy sẽ tái hôn với người phụ nữ cũ và cuối cùng là ly thân. Sau này, ông ấy sẽ tìm được việc đóng tàu và sửa chữa tàu. Ông ấy qua đời vào năm 1976 ở tuổi 80. Vợ đầu tiên của ông ấy nói rằng trong những lần gặp lại ông ấy, có những lúc ông ấy trông ổn nhưng cũng có những lần “ông ấy trông như thể rất không hạnh phúc.” Rất có thể, [1538] chưa bao giờ cảm thấy thanh thản với chính mình.
Không nơi nào Cayce nhấn mạnh tầm quan trọng của tự do ý chí và việc đưa ra quyết định nhiều hơn đối với các bậc cha mẹ trong việc nuôi dạy và định hướng con cái trong những năm hình thành. Trong một trong những ví dụ đáng chú ý nhất, bố mẹ của một cậu bé mười một tuổi được cho biết rằng hồ sơ của đứa trẻ có thể được giải thích “theo hướng rất lạc quan hoặc rất bi quan” (3633-1). Cayce nói rằng cậu bé có xu hướng “nghĩ về bản thân cao hơn những gì nó nên nghĩ” và tài năng lớn nhất của cậu bé nằm ở lĩnh vực âm nhạc, viết lách hoặc thơ ca. Một thiên tài đang chớm nở, đứa trẻ có thể sử dụng khả năng của mình để mang lại niềm vui cho người khác hoặc cậu có thể sử dụng chúng cho mục đích ích kỷ của riêng mình – một xu hướng mà linh hồn này đã từng theo đuổi trước đây. Chàng trai trẻ có xu hướng “phớt lờ người khác hoàn toàn… chỉ để bản thân có cách riêng của mình.”
Trong bài đọc tâm linh, Cayce nói, “Khả năng của cậu bé là vô hạn. Điều quan trọng là bản ngã sẽ định hướng chúng như thế nào? Làm thế nào để những người khác khiến bản ngã nhận thức được những hoạt động như vậy? Đây là những câu hỏi mà chính bản thân cậu bé cần tự trả lời.” Việc nuôi dạy đứa trẻ cực kỳ quan trọng bởi vì tài năng, điểm yếu và thiên tài của cậu bé phát triển đến mức chúng có thể cho cậu cơ hội để trở thành “một Beethoven, một Whittier hay một Jesse James…” Bảy năm sau, cậu bé đã bắn và làm bị thương cha và bà của mình. Sau đó, cậu được đưa đến bệnh viện tâm thần tiểu bang, điều trị bệnh tâm thần phân liệt, và qua đời hai tuần sau sinh nhật lần thứ 31.
Một trong những nguyên tắc cơ bản mà Cayce rút ra từ Hồ sơ Akashic là sự quan trọng của trách nhiệm cá nhân trong việc định hình hành trình của cuộc sống chúng ta và tình trạng của thế giới xung quanh. Nói một cách đơn giản, chúng ta có ảnh hưởng đến mỗi linh hồn chúng ta gặp gỡ, và chúng ta có vai trò không thể tách rời trong việc tạo ra cuộc sống của mình, những trải nghiệm của mình, mối quan hệ của mình, thậm chí là các sự kiện thế giới. Theo thuật ngữ của Cayce, cuộc sống của chúng ta không phải là được định trước; thay vào đó, chúng ta là những “đồng sáng tảo” chủ động trong quá trình phát triển nó.
Trọng tâm của Cayce không bao giờ hướng vào bản thân ông hay khả năng ngoại cảm của mình; Thay vào đó, mong muốn của ông là cung cấp cho mọi người thông tin và hướng dẫn thực tế, có thể giúp họ đối mặt với những thách thức và quyết định trong cuộc sống. Bên cạnh việc cung cấp thông tin có liên quan nhất đến trải nghiệm cuộc sống hiện tại của một cá nhân, Cayce thường xuyên thảo luận về thực tế của một vị Thần yêu thương, luôn hiện hữu và luôn quan tâm đến những sáng tạo của Ngài. Mặc dù không được biết đến rộng rãi, nhưng ngoài công việc ngoại cảm, Cayce còn dành phần lớn thời gian để trao đổi thư từ với những người đã nhờ ông giúp đỡ. Giống như trong các bài đọc tâm linh, lời khuyên ông đưa ra gợi ý rằng mỗi cá nhân đều tham gia rất nhiều vào quá trình đồng sáng tạo nên cuộc sống của chính họ.
Năm 1937, một người phụ nữ ba mươi tuổi, từng được đọc bài tâm linh, đã viết thư cho Edgar Cayce để kể về cuộc chiến của cô ấy với chứng trầm cảm và uể oải. Cô ấy mô tả trạng thái tinh thần của mình như sau:
“… Kể từ khoảng giữa tháng Mười Một, tôi đã vật lộn trong một ‘đầm lầy tuyệt vọng’. Tại sao, tôi không biết chính xác, nhưng nghi ngờ rằng nó phần lớn là do thực tế là tôi thực sự rất không hạnh phúc bên trong – không hạnh phúc vì tôi không hài lòng với cuộc sống và bản thân mình – không đạt được bất cứ điều gì đáng giá và dường như thiếu đi tia lửa tinh tế thúc đẩy mọi người đạt được những điều tuyệt vời. Không hạnh phúc cũng bởi vì tôi cô đơn… Mặc dù tôi muốn làm việc và bận rộn, nhưng tôi đã mệt mỏi vì cuộc sống vật lộn như bao người chúng ta chỉ để tồn tại, trở nên kiệt quệ về tinh thần, thể chất và tâm hồn trong quá trình đó, đến nỗi không còn gì để cống hiến cho Chúa và đồng loại. Sức khỏe của tôi cũng không bao giờ thực sự tốt và có thể là một phần nguyên nhân khiến tôi chán nản. Dường như tôi luôn cảm thấy dưới mức trung bình…”
Vài ngày sau—ngày 15 tháng 1 năm 1937, Cayce viết thư và cố gắng tư vấn cho cô về tác động của suy nghĩ đối với cuộc sống của cô. Rất lâu trước khi nhận thức được những thuật ngữ như “sức mạnh của suy nghĩ tích cực” hay “suy nghĩ thịnh vượng” hay bản chất mang tính xây dựng của những khẳng định cá nhân, các bài đọc của Cayce đã nhấn mạnh rằng “tâm trí là người xây dựng” và mỗi cá nhân liên tục tham gia vào việc tạo ra thái độ và cảm xúc cơ bản. Lời khuyên của ông như sau:
…Cảm ơn thư của bạn ngày 12. Tôi đánh giá cao việc bạn dành thời gian để viết. Tôi nghĩ rằng tôi hoàn toàn có thể hiểu cảm xúc của bạn, vì tôi cũng có những giai đoạn dường như không có gì có thể hoặc sẽ đi đúng hướng, chẳng đạt được gì và triển vọng thì ảm đạm. Thật vậy, việc biết một điều và đưa nó vào thực hành hàng ngày lại là hai chuyện hoàn toàn khác. Nhưng đó là lúc trí tuệ phát huy tác dụng, bởi vì, nếu chúng ta nhận ra rằng sức mạnh để lựa chọn, sức mạnh để sử dụng trí tuệ nằm trong chính tâm trí của chúng ta, thì chúng ta sẽ đạt được nhiều điều hơn chỉ bằng cách thiền, hoặc như Kinh Thánh nói, gặp gỡ Chúa trong đền thờ của chính thân thể chúng ta. Ngài đã hứa sẽ làm điều đó, và luôn giữ lời hứa đó; không phải với một thứ gì đó bên ngoài bản thân chúng ta mà là bên trong, và lắng nghe tiếng nói nhỏ nhẹ, tĩnh lặng bên trong. Vì chúng ta nhớ lại ngay cả những nhà hiền triết thời xưa, hoặc là được truyền lại cho chúng ta trong Kinh Thánh, hoặc trong các tác phẩm khác, thì nó luôn luôn như vậy.
Và hãy để lời cầu nguyện hoặc thiền định đó giống như thế này, mặc dù luôn diễn đạt bằng lời của riêng bạn: “Tôi là con của Sự sống Vô tận, dòng chảy bên trong tôi, đã xây dựng cho tôi một ngôi đền hoàn hảo để sống. Khi tôi sống, chuyển động và tồn tại trong đó, với Đức tin và Tình yêu, nó hướng dẫn, bảo vệ và che chở tôi, ngày đêm. Vì vậy, tôi được đổi mới mỗi ngày, tràn đầy Sức khỏe, Của cải, Tình yêu, Tự do, Bình yên trong tâm trí, Thanh thản của Linh hồn. Và bây giờ, con cảm ơn Cha, và an nghỉ trong Bình an vì mọi thứ đều ổn thỏa.”
Cái gì đó giống như thế này bằng lời nói của riêng bạn, không chỉ được nói mỗi tối và mỗi sáng, mà được nói theo cách mà bạn cảm nhận được Sự hiện diện của Ngài, sẽ thay đổi sức khỏe của bạn và cách nhìn nhận cuộc sống. Tại sao bạn không thử xem?
Hồ sơ báo cáo trường hợp 1286-1
Tương tự như vậy, bài đọc tâm linh cho một người vợ và người mẹ 53 tuổi nói rằng nhiều vấn đề của bà xuất phát từ nỗi sợ hãi, sự tự chỉ trích bản thân và lo lắng thường trực. Cayce nói với bà:
” Bạn hỏi, làm thế nào điều này có thể áp dụng được trong trải nghiệm của thực thể hiện được biết đến hoặc được gọi là [793] không? Nỗi lo sợ đó, nỗi sợ về những gì có thể trở thành một phần của trải nghiệm, nó chi phối kinh nghiệm của thực thể đến mức nó thường xuyên nhận thấy và đã nhận thấy chính tình trạng này cản ngăn bản thân tận hưởng ngay cả những niềm vui lớn lao hơn. Bởi vì thái độ thường xuyên là, ‘Đúng – nhưng ngày mai sẽ thay đổi. Đúng – nhưng điều đó có thể đúng với tôi không? Đúng – nhưng tôi đã không đạt được lý tưởng của mình. Đúng – nhưng tôi đã không đạt được như những gì tôi muốn làm. Đúng – nhưng chúng sắp trưởng thành, suy nghĩ những suy nghĩ riêng của chúng, đi theo con đường riêng của chúng.’
Và thực thể này đã để quá nhiều điều này cản trở và ngăn cản niềm vui thực sự từ những vẻ đẹp, những niềm vui, ân sủng tuyệt vời luôn tồn tại và rất gần gũi với mỗi linh hồn tìm kiếm để biết đến Ngài.”
793- 2
Con người thường có xu hướng thảo luận về các trải nghiệm cá nhân, sự kiện thế giới, thời cuộc thay đổi hoặc “nghiệp” của họ theo quan điểm định mệnh: Tất cả những điều này đang xảy đến với tôi, và tôi không thể làm gì được. Nói cách khác, bất kỳ nhận thức nào về trách nhiệm cá nhân và đồng sáng tạo đều dễ dàng bị lãng quên. Thông thường, các cá nhân trong xã hội đương đại đã quen với việc phản ứng với cuộc sống như một nạn nhân. Một trong các bài đọc tâm linh đã đưa ra một cách diễn đạt hài hước về ý tưởng trở thành nạn nhân:
H. Có khả năng bị bệnh tật vào tháng Ba không?
T. Nếu bạn đang tìm kiếm nó, bạn có thể có nó vào tháng Hai! Nếu bạn muốn bỏ qua tháng Ba, hãy bỏ qua nó – bạn sẽ có nó vào tháng Sáu! Nếu bạn muốn bỏ qua tháng Sáu, thì đừng mắc bệnh trong năm nay!
3564- 1
Ngày nay, chúng ta dường như thường trốn tránh trách nhiệm cá nhân đối với những sự kiện và hoàn cảnh trong cuộc sống của mình: Tôi không còn chịu trách nhiệm về những điều xảy ra với tôi nữa.. Các tình trạng của cuộc đời tôi là bởi vì những gì người khác đã làm với tôi. Đó là bời vì nghiệp của tôi. Người nào đó đã làm thứ gì đó với tôi, và vì vậy tôi cần kiện họ. Chúng ta đổ lỗi cho cha mẹ, nền giáo dục, hàng xóm, xã hội của chúng ta, thậm chí cả tiền kiếp cho những vấn đề hiện tại của mình.
Vào tháng bảy năm 1936, một người đàn ông hai mươi hai tuổi (1233-1) đơn giản muốn biết anh ta đã thừa hưởng hầu hết các đặc điểm của mình từ bên nào trong gia đình. Anh ta được nói rằng: “Anh được thừa hưởng nhiều nhất từ chính mình chứ không phải từ gia đình. Gia đình chỉ là một dòng sông mà nó (thực thể, linh hồn) chảy qua!” Từ góc nhìn của bài đọc, cuộc sống là một trải nghiệm liên tục và chúng ta không ngừng gặp gỡ chính mình.
Trong một lần đọc, một bà nội trợ được biết về tài năng và khả năng hiện tại của mình: là người giỏi lắng nghe, có khả năng tương quan và hiểu được tư tưởng Đông Tây cũng như khả năng lý luận với người khác. Cô cũng quan tâm đến việc theo đuổi công việc với một doanh nhân rất thành đạt mà cô bị thu hút. Bài đọc của cô nói rằng họ đã từng cùng nhau cai trị một đế chế rộng lớn và ở hiện tại có thể đạt được nhiều thành tựu nếu lý tưởng và mục đích của cô ấy được sử dụng đúng cách. Cô gửi danh sách những người quan trọng trong cuộc đời cô – Cayce xác nhận tất cả họ đều đã từng ở bên cô trong quá khứ. Ngoài việc thảo luận về những kiếp trước có liên quan và ảnh hưởng của những cá nhân này trong hiện tại, ông còn cung cấp những hiểu biết sâu sắc về những gì người phụ nữ đã cố gắng học hỏi trong từng tình huống. Ngay sau khi nhận được bài đọc, người phụ nữ đã trả lời: “Tuyệt vời quá! Hoàn toàn chính xác về tất cả những mối quan hệ đó; chính xác là tình trạng hiện tại đang diễn ra giữa chúng ta!” (Tập tin Báo cáo Trường hợp 1554-3)
Mối quan hệ của chúng ta với một người khác là một quá trình liên tục, từ đó chúng ta có thể học được nhiều điều về bản thân. Chúng ta không bao giờ gặp bất cứ ai tình cờ. Thay vào đó, các linh hồn được thu hút lại với nhau nhiều lần để có thể phát triển linh hồn cá nhân — cuối cùng, một sự phát triển sẽ hỗ trợ mỗi cá nhân trở thành người bạn đồng hành phù hợp với Đấng Tạo Hóa. Thông thường, khi các cá nhân được hỏi làm thế nào để đối phó với những tính cách gây thách thức trong cuộc sống của họ, họ được yêu cầu chỉ giảm thiểu lỗi lầm của người khác và đề cao đức tính của họ. Mặc dù điều này nghe có vẻ đơn giản, trong bài đọc 2791-1, Cayce nói rằng ông đã sử dụng nguyên tắc tương tự khi chọn lọc thông tin của một cá nhân từ Hồ sơ Akashic của chính người ấy.
Trong suốt nhiều năm làm việc, Edgar Cayce dường như có khả năng đặc biệt tiếp cận Hồ sơ Akashic và cung cấp bất kỳ thông tin nào có thể tưởng tượng được. Cho dù đó là những hiểu biết cá nhân, dữ liệu lịch sử, hay tài liệu liên quan đến những bài học tập thể và tương lai đang diễn biến của các quốc gia trên thế giới, thì dường như không có giới hạn nào đối với tài năng của ông trong việc truy cập vào kho dữ liệu khổng lồ của vũ trụ. Tuy nhiên, trong số hàng nghìn bài đọc tâm linh được lưu trữ, có một vài trường hợp Edgar Cayce không thể hoặc không muốn khai thác Hồ sơ Akashic và cung cấp cho người đặt câu hỏi thông tin họ tìm kiếm.
Ví dụ, mặc dù đã cố gắng, Cayce không thể thực hiện buổi đọc tâm linh theo lịch trình vào sáng ngày 10 tháng 6 năm 1933 (trường hợp 355) [chú thích: buổi đọc tâm linh được thực hiện vào ngày 13/6/33.]. Sau đó, trong một trong những Bài đọc Công việc (những bài đọc liên quan đến khả năng của Cayce và hoạt động của Hiệp hội của ông), ông được hỏi về lý do tại sao ông không thể cung cấp thông tin khi được yêu cầu ban đầu. Trả lời câu hỏi, Cayce cho biết quá trình đọc tâm linh là một thủ tục rất tinh tế và nhạy cảm. Có một số yếu tố khiến việc tiếp cận hồ sơ trở nên bất khả thi, cản trở, đẩy lùi hoặc cản trở tiềm thức của ông. Những yếu tố đó bao gồm việc cơ thể vật lý của Edgar Cayce không chịu tuân theo gợi ý bước vào trạng thái vô thức hoặc tình trạng sức khỏe thể chất của ông. Tuy nhiên, các yếu tố khác bao gồm suy nghĩ của những người có mặt trong phòng nếu họ “không phù hợp với loại, cấp độ hoặc bản chất của thông tin được tìm kiếm tại thời điểm cụ thể đó” (254-67). Do tính nhạy cảm của quá trình, cũng như khó khăn trong việc giải thích bản thân hồ sơ, bất kỳ ai có mặt trong buổi đọc tâm linh đều phải thống nhất mong muốn hỗ trợ người đặt câu hỏi. Bài đọc giải thích rằng chính sự thiếu vắng yếu tố này đã làm giảm khả năng của Cayce “đạt đến vị trí đó, mặt phẳng đó, lĩnh vực đó, nơi hồ sơ đang được tìm kiếm,” do đó ngăn cản ông thực hiện bài đọc cho [355] ngay từ đầu.
Trong những trường hợp khác, Edgar Cayce có thể truy cập Hồ sơ Akashic và đọc toàn bộ, nhưng dường như ông không thể đưa ra câu trả lời cho một câu hỏi cụ thể. Trong những trường hợp đó, ông có thể trả lời “điều đó không thể được cung cấp từ đây” hoặc “chúng tôi không có thông tin”. Trong những trường hợp khi bài đọc nói rằng không thể đưa ra thông tin, một lý do là vì câu trả lời có thể cản trở việc cá nhân sử dụng ý chí tự do của mình trong trải nghiệm. Một trường hợp là của bà [1523], khi các bài đọc từ chối tiết lộ cho bà biết rằng chồng cũ của bà sắp quay lại cuộc đời bà và bà sẽ bị giằng xé giữa ông ta và người chồng thứ hai. Bài đọc đã che giấu thông tin này với lý do là “”Việc cung cấp như thế sẽ không phù hợp với việc thực thể sử dụng ý chí của bản thân, lựa chọn hoặc phán xét của bản thân” (1523-11).
Thông tin đôi khi không thể đưa ra được vì có quá nhiều yếu tố điều kiện liên quan. Một phụ nữ trẻ không thể biết trước là bao lâu sẽ có cải tiến về tình trạng y tế của cô bởi vì những người đến khám cho cô phải chịu trách nhiệm về việc “tiếp tục thay đổi” về số lượng và cỡ loại thuốc mà cô đang nhận (trường hợp 543-10).
Trong những trường hợp khi bài đọc ghi: “Chúng tôi không có thông tin”, thường thì việc không trả lời được một câu hỏi cụ thể dường như có liên quan đến gợi ý ban đầu mà Cayce nhận được khi anh ấy bước vào trạng thái vô thức. Ví dụ, ở cuối bài đọc 540-4, một bà nội trợ hỏi thông tin về mối quan hệ trong quá khứ của bà với con gái mình. Cayce nói rằng ông không có thông tin từ Hồ sơ Akashic. Ông nói với cô rằng thông tin duy nhất ông có được là tài liệu kể chi tiết về trải nghiệm tiền kiếp của cô với tư cách là một phụ nữ tên là Naomi ở Palestine vào thời Chúa Giêsu. Điều thú vị là thông tin đó chính xác là những gì đã được yêu cầu trong đề xuất ban đầu. Rõ ràng, ông già giữ sách đã trao cho tiềm thức của Cayce đúng những gì ông yêu cầu.
Một lần, trong khi cung cấp thêm thông tin về Hồ sơ Akashic -“các hồ sơ . . . theo thời gian và không gian”—cách diễn giải và vị trí của chúng, Cayce tuyên bố:
Về vị trí của hồ sơ – đây là một nơi, nhưng nó ở khắp mọi nơi.Thông tin đó, đã được cá nhân hóa, phải đến từ một nguồn nào đó dưới dạng nào đó để được diễn giải theo trải nghiệm của người tìm kiếm. . .
Khi đó, hồ sơ là của bạn. Nhưng, rồi—bạn hỏi—cá nhân mà bạn gọi là Edgar Cayce làm thế nào để diễn giải điều này? Làm thế nào tôi biết rằng đó là một diễn giải chính xác? Từ đâu diễn giải đó đến? Với những gì ở đó để giải thích các sự kiện vật chất, các mối liên hệ với mục đích và ham muốn vật chất, trong những môi trường mà cách giải thích các mối liên hệ và hoạt động hoàn toàn khác biệt? Kiến thức đó đến từ đâu với một cá nhân, để giải nghĩa hồ sơ của người khác qua các lĩnh vực hoạt động hoặc trải nghiệm khác nhau?
Chỉ là một món quà mà Ngài đã ban cho, “Nếu các ngươi giữ theo đường lối ta, ta sẽ yêu thương các ngươi, sẽ ở với các ngươi, và nhắc cho các ngươi nhớ lại tất cả mọi sự từ khi tạo dựng thế gian.”
Do đó, trong khi nguồn có thể hoàn toàn có khả năng mang lại một kiến thức đầy đủ hoặc trọn vẹn, thì các câu trả lời luôn phải tuân theo quy luật vừa được đưa ra – trong chính bản thân bạn.
2072- 8
Trong bài đọc 254-67, Cayce nói rằng Hồ sơ Akashic có thể được đọc bởi một nhà ngoại cảm, nhưng chúng cũng có thể được suy luận bởi cá nhân đã viết hồ sơ ngay từ đầu. Khi được hỏi làm thế nào điều này có thể xảy ra, bài đọc xác nhận rằng các hồ sơ ở khắp mọi nơi và được thể hiện thông qua ý thức của một người bằng năm giác quan. Nói cách khác, những mô thức và khả năng của chúng ta trở nên rõ ràng thông qua những gì chúng ta nói, những gì chúng ta viết, những gì chúng ta chọn xem và những gì chúng ta chọn nghe. Theo Cayce, mỗi điều này, cũng như suy nghĩ của chúng ta, đều bị ảnh hưởng bởi “cái bóng” của những gì được viết trong hồ sơ. Sự rõ ràng trong việc thu thập thông tin cụ thể phụ thuộc vào mục đích tìm kiếm thông tin ngay từ đầu.
Một cá nhân khác (2498-1) được cho biết rằng phần lớn thông tin trong Hồ sơ Akashic được viết dưới dạng biểu tượng và bắt buộc phải có diễn giải. Tiền đề này được khám phá thêm trong một bài đọc năm 1933 nói về việc liệu Hồ sơ Akashic có chứa các cuốn sách thật hay không..
Trong khi đọc bài, Edgar Cayce nhìn thấy mình đang du hành xuyên nước trong một bong bóng và đến nơi mà anh luôn nhận được thông tin. Chính tại đó, anh đã gặp ông già giữ sách. Về việc những cuốn sách này có “thật” hay không, Cayce nói rằng tiềm thức sẽ sử dụng bất kỳ biểu tượng nào được yêu cầu để mang đến cho ý thức tinh thần một sự thật rằng thông tin được lấy từ một thế giới này và được truyền đạt đến một thế giới khác. Ông tiếp tục tuyên bố rằng nếu một cá nhân yêu cầu hình ảnh cánh đồng, hoa hoặc chim để truyền đạt đến tâm trí thực tế rằng thông tin được lấy từ bên ngoài mặt phẳng vật chất, đó chính xác là những gì cá nhân sẽ nhìn thấy. Do đó, vì phần lớn thế giới liên kết sách với sự giác ngộ, nên nhiều cá nhân có thể liên kết Hồ sơ Akashic với sách thật (254-68).
Trong suốt lịch sử, phần lớn thông tin chứa trong Hồ sơ Akashic liên quan đến các mô thức hành vi và trải nghiệm của con người đã được biểu tượng hóa trong nghệ thuật, văn học, Kinh thánh, truyện cổ tích và truyền thuyết. Cayce nói rằng những câu chuyện này thường song hành với nguồn gốc, sự phát triển và số phận của loài người. Đôi khi, họ đã cố gắng khám phá những sự thật hoặc nguyên mẫu phổ quát theo cách có thể gây được tiếng vang cho các cá nhân ở cấp độ linh hồn, trở thành tác phẩm kinh điển trong quá trình này.
Ví dụ, câu chuyện về linh hồn là câu chuyện trong đó linh hồn lúc ban đầu ở cùng với Đấng Tạo Hóa. Với ý chí tự do của mình, chúng ta đã lựa chọn những trải nghiệm giúp chúng ta phát triển ý thức cá nhân của riêng mình. Tuy nhiên, đồng thời chúng ta cũng không ngừng tìm cách lấy lại mối quan hệ thực sự của mình với Thượng đế. Mối quan hệ đó là định mệnh của chúng ta. Nói một cách đơn giản, ban đầu chúng ta ở với Đấng Tạo Hóa, chúng ta đã lạc lối và cuối cùng chúng ta sẽ trở về ngôi nhà thực sự của mình. Mô thức này — gói gọn quá khứ, hiện tại và tương lai chung của chúng ta — được lưu trữ trong cơ sở dữ liệu của Hồ sơ Akashic. Tuy nhiên, chính chủ đề đó lại liên quan đến chúng ta trong những câu chuyện như Dụ ngôn Đứa con hoang đàng, cuộc hành trình của Dorothy trong Phù thủy xứ Oz , cũng như cuộc hành trình của Christian, Bilbo và Pinocchio trong Hành trình của người hành hương, Người Hobbit và Cuộc phiêu lưu của Pinocchio, tương ứng. Càng có nhiều câu chuyện, nhân vật hoặc tình huống tượng trưng cho một nguyên mẫu phổ quát hợp lệ được lưu trữ trong Hồ sơ Akashic, thì câu chuyện đó càng thu hút trí tưởng tượng của con người qua mọi thời đại và trở thành huyền thoại.
Theo Edgar Cayce, Hồ sơ Akashic liên tục cung cấp cho các cá nhân chính xác những trải nghiệm và mối quan hệ mà họ cần vào một thời điểm cụ thể để học bất kỳ bài học nào cần thiết cho sự trưởng thành và phát triển của linh hồn. Mỗi người chúng ta đều chứa nhiều thôi thúc, mô thức và những cảm xúc mâu thuẫn cần phải được giải quyết trong quá trình giáo dục linh hồn nhằm khám phá “tôi là ai?” Việc học những bài học này trong hiện tại hay không là vấn đề tự do lựa chọn, nhưng nếu không học được, những bài học này sẽ đơn giản được lặp lại nhiều lần theo những cách khác nhau cho đến khi chúng ta lĩnh hội được chúng.
Từ góc nhìn của các bài đọc, trái đất đúng nghĩa là một lớp học “nhân quả”, trong đó mỗi cá nhân không ngừng có cơ hội gặp gỡ bản thân và áp dụng các nguyên tắc tâm linh vào thế giới vật chất. Mặc dù quá trình gặp gỡ bản thân này không phải là một quá trình dễ dàng, nhưng nó sẽ ít đau thương hơn nếu các cá nhân đặt ra mục đích tâm linh (hoặc lý tưởng) cho cuộc sống của họ. Theo một nghĩa rất thực tế, các hệ thống máy tính vũ trụ chịu trách nhiệm cho lợi ích tốt nhất của chúng ta.
Các hồ sơ được thiết kế để cho phép tất cả các cá nhân khám phá danh tính thực sự của họ, mối quan hệ của họ với Thượng đế và mối liên hệ của họ với nhau. Và, để làm cho quá trình này trở nên khả thi hơn, Cayce nhắc nhở chúng ta, “hồ sơ ở khắp mọi nơi”.