Cuốn sách: Edgar-Cayce-on-the-Akashic-Records
Tác giả: Kevin-J.-Todeschi
Tên Tiếng Việt: Edgar Cayce trong Hồ sơ Akashic – Cuốn Sách Sự sống
Người Dịch: Thu Hòa
CHƯƠNG: 7 Tương lai
Thánh Linh đứng giữa những ngôi mộ và chỉ xuống một ngôi mộ. Ông tiến về phía đó, run rẩy. Bóng ma vẫn y như cũ, nhưng ông sợ rằng mình đã nhìn thấy ý nghĩa mới trong hình dáng trang nghiêm của nó.
“Trước khi tôi đến gần tảng đá mà ông đang chỉ” Scrooge nói, “hãy trả lời tôi một câu hỏi. Đây có phải là bóng của điều sẽ xảy ra hay chúng chỉ là bóng của điều có thể xảy ra?”
Bóng ma vẫn chỉ xuống ngôi mộ nơi nó đứng.
“Con đường của con người sẽ báo trước những kết quả nhất định mà nếu kiên trì thực hiện, họ sẽ dẫn đến đó. Scrooge nói: “Nhưng nếu con đường đi chệch hướng, kết quả sẽ thay đổi. Hãy nói rằng những gì ông đang cho tôi thấy cũng giống như vậy… Hãy đảm bảo rằng tôi vẫn có thể thay đổi những cái bóng mà ông đã chỉ cho tôi, bằng một cuộc sống khác đi!”
A Christmas Carol của Charles Dickens
7
Hồ sơ Akashic, Khả năng và Tiềm năng
Khi cung cấp những điều có thể hữu ích cho thực thể trong sự phát triển hiện tại của nó, rất nhiều thứ thuộc mọi bản chất ùa vào để được kể; bởi vì những trang được viết ra, những ảnh hưởng tác động đến các hoạt động của thực thể thì nhiều. Chúng được hiểu như những cách giải thích của những gì được ghi lại ở đây, mà – nếu được áp dụng trong trải nghiệm của thực thể ở hiện tại – sẽ biến những điều đó thành biểu hiện thông qua các hoạt động mang lại sự hữu ích cho thực thể, như chúng ta thấy, trong sự phát triển linh hồn của nó.
707- 1
Hãy tưởng tượng có một chương trình phần mềm được tạo ra, có khả năng dự đoán chính xác đến kinh ngạc kết quả của bất kỳ quyết định hay lựa chọn nào bạn cần đưa ra. Chương trình này không chỉ có thể nhìn thấy trước tương lai cá nhân của bạn, mà còn có thể phân tích hậu quả của những lựa chọn đó và ảnh hưởng của chúng lên những người và sự kiện xung quanh bạn. Thêm vào đó, hãy tưởng tượng rằng chương trình này được tinh chỉnh đến mức nó cũng có thể dự đoán chính xác cách thức nhỏ nhất trong suy nghĩ, hoạt động hoặc quyết định của bạn sẽ ảnh hưởng đến bất kỳ tương lai tiềm năng nào được hình dung. Cuối cùng, hãy tưởng tượng rằng quá trình liên tục tính toán các xác suất và dòng thời gian biến đổi này diễn ra để kết nối các cá nhân và sự kiện lại với nhau, nhằm cung cấp cho mọi người cơ hội cần thiết để học những bài học cần thiết cho sự chuyển hóa cá nhân và phát triển linh hồn.
Theo quan điểm từ tài liệu của Edgar Cayce, quá trình tính toán phức tạp các xác suất biến đổi này về cơ bản là những gì diễn ra trong Hồ sơ Akashic. Tuy nhiên, hồ sơ không liên quan đến việc dự đoán tương lai; mà chức năng của chúng là phân tích và theo dõi các cơ hội phát triển linh hồn của cá nhân và tập thể. Tương lai không phải là bất di bất dịch hay được định sẵn. Nó phụ thuộc vào việc một lựa chọn dẫn đến lựa chọn khác. Theo quan điểm này, kết quả “số phận” của một người chỉ được xác định bởi cách các cá nhân sử dụng ý chí tự do của họ trong mối quan hệ với kho dữ liệu khổng lồ và thông tin sẵn có này.
Mỗi khi cung cấp thông tin cho người khác, Cayce nhắc nhở họ rằng ông ấy đang lựa chọn chính xác những thông tin từ Hồ sơ Akashic, thứ sẽ giúp họ hoàn thành tốt nhất mục đích họ đến Trái Đất. “Vì mỗi linh hồn bước vào mỗi trải nghiệm để phát triển” (1235-1). Cuối cùng, chính mong muốn phát triển của linh hồn là điều quan trọng. Tuy nhiên, mỗi người lại sở hữu một khối phức tạp gồm những cảm xúc, hành vi và mô thức xung đột nhau, nên kết quả hoàn toàn phụ thuộc vào từng cá nhân.
Vào năm 1941, Edgar Cayce đã nói với một giáo viên kịch 52 tuổi (2630-1) rằng khi xem Hồ sơ Akashic của cô, ông nhận thức được hai khả năng rất khác biệt cho cuộc đời cô, “một điều có thể đã xảy ra, một điều đang xảy ra.” Bởi vì đã đưa ra những lựa chọn nhất định, cuộc sống của cô đã đi theo hướng mà cô có thể đạt được nhiều lợi ích nhất bằng cách giúp đỡ người khác trong vị trí giảng dạy của mình. Trong linh hồn cô cũng có những khả năng cho phép cô mang lại những chân lý tâm linh và tư tưởng tự do cho những người khác. Cayce gợi ý rằng cơ hội không bao giờ bị mất, và vào một thời điểm nào đó, hai cơ hội trong cuộc đời cô sẽ hòa nhập thành một; nếu không phải trong kiếp này, sự hòa nhập sẽ xảy ra ở kiếp sau.
Linh hồn di chuyển qua thời gian và không gian là phương thức để các cá nhân phát triển ý thức. Điều quan trọng nhất về bất kỳ kiếp sống nào là việc các cá nhân tận dụng những cơ hội đến với họ từ kho tàng tiến hóa của Hồ sơ Akashic. Cayce nói với một người rằng mặc dù người đó đã cố gắng áp dụng các chân lý tâm linh xuyên suốt lịch sử linh hồn của mình bắt đầu từ năm 1472 ở Ấn Độ, nhưng anh ta đã “bỏ lỡ” cơ hội phát triển tiềm năng vì không thể tiếp tục áp dụng các nguyên tắc tâm linh bất cứ khi nào anh ta gặp phải sự áp bức. Nếu anh ta không thể vượt qua khuynh hướng này trong kiếp sống hiện tại, theo Hồ sơ Akashic, anh ta sẽ có cơ hội vượt qua nó ở kiếp sau (4349-1). Một nông dân về hưu 70 tuổi được cho biết rằng kiến thức của ông về chính phủ, con người và luật pháp – rất có thể – sẽ biểu hiện trong kiếp sống tiếp theo khi ông có cơ hội trở thành luật sư (304-5).
Cần lưu ý rằng các bài đọc của Edgar Cayce không cho rằng bản dạng của một người bắt đầu từ thời điểm sinh ra và kết thúc sau khoảng bảy mươi đến chín mươi năm. Con người hiện tại không phải đang gánh chịu những sai lầm nghiệp của người khác hoặc hưởng lợi ích từ những hành động vị tha của người khác. Sự phát triển của linh hồn là một quá trình liên tục. Các bài đọc khuyên một người (4719-1) chỉ cần tiếp tục áp dụng những gì anh ấy biết để làm trong kiếp này để kiếp sau anh ấy sẽ tìm thấy mình thậm chí còn gần hơn với Lực lượng Sáng tạo. Cùng một tài năng, cảm xúc, thói quen và thôi thúc bẩm sinh vẫn tiếp tục là một phần của cá nhân. Linh hồn không ngừng gặp gỡ chính nó. Quyết định vượt qua những lỗi lầm còn lại hoặc khuếch đại tài năng hoặc đức tính của mình để hỗ trợ người khác chính là ý nghĩa của quyền tự do lựa chọn. Trong bất kỳ kiếp sống nào, một cá nhân về cơ bản “tiếp tục” từ nơi họ dừng lại. Năm 1939, khi xem hồ sơ của một người phụ nữ, Cayce nói với cô ấy:
Cần nhớ rằng, những giải thích này được đưa ra với mục đích mang lại sự vật chất hóa và nhận thức cho thực thể về tính liên tục của cuộc sống. Những gì chúng ta làm trong tâm trí và cơ thể sẽ được ghi lại hoặc để lại dấu ấn trên linh hồn – giống như việc nhai thức ăn trong các chức năng của cơ thể sẽ tạo ra diện mạo của cá nhân đó.
1904- 2
Một minh chứng đáng kinh ngạc về “tính liên tục của cuộc sống” này đã được thể hiện rõ ràng trong trường hợp của một bé gái 15 ngày tuổi. Vào tháng 10 năm 1939, Cayce nói với bố mẹ em bé rằng đứa bé của họ chính là Frances Willard (1839-1898) trong kiếp sống gần nhất. Frances Willard là một nhân vật chủ chốt trong cả phong trào nữ quyền và phong trào tiết chế rượu vào thế kỷ 19. Theo như ghi chép, bà là một nhà hùng biện xuất sắc, một nhà vận động hành lang thành công và cực kỳ tận tâm với vấn đề nhân quyền, giúp đỡ người nghèo và những người yếu thế. Mặc dù bố mẹ của bé gái, Patty [2015], cởi mở trước khả năng con gái họ từng là nhà tranh đấu cho quyền bầu cử, cả hai đều cho rằng tốt nhất là nên giấu thông tin (và bài đọc) cho đến khi con bé lớn hơn. Thực tế, Patty không được biết về bài đọc cho đến khi cô bé 16 tuổi.
Ở tuổi 31, Patty bắt đầu tổng hợp những điểm tương đồng nổi bật giữa cuộc đời của chính cô và cuộc đời của người phụ nữ thế kỷ 19. Dữ liệu trở nên thuyết phục đến mức tác giả Jeffrey Furst đã hợp tác với Patty để viết một cuốn sách trình bày chi tiết về cuộc điều tra của họ và kết quả của nó. Với việc phát hành cuốn sách Sự trở lại của Frances Willard (1971), các nhà xuất bản đã tuyên bố:
Frances và [2015] không chỉ có ngoại hình giống nhau đến kỳ lạ mà tính cách cũng có những nét tương đồng kì lạ. Khi so sánh cuộc đời của hai người phụ nữ này, sinh cách nhau đúng một trăm năm [và một ngày], chúng ta phát hiện ra những điểm tương đồng đáng kinh ngạc và có lẽ còn quan trọng hơn, một mô hình tính liên tục được xác định rõ ràng, khiến lập luận về sự luân hồi càng có sức thuyết phục sâu sắc hơn.
Ngoài ngoại hình, cấu trúc xương và cách nói chuyện, Patty còn giống Frances ở cảm xúc, niềm tin và ước muốn. Lên ba, bốn tuổi, Patty đã đòi đi cùng bố đến phòng phiếu để bầu cử. Bé thường hát “Rock of Ages” – bài thánh ca yêu thích của Frances Willard. Cha mẹ Patty rất ngạc nhiên khi cô bé muốn được hỏa táng, điều mà Frances cũng từng mong muốn và được thực hiện. Thời thơ ấu, Patty thường leo lên bất kỳ cái hộp nào tìm thấy và “giảng bài” cho khán giả vô hình – Frances đã dành cả cuộc đời để trở thành một diễn giả tài năng. Khi trưởng thành, Patty thích thú dán tranh màu nước Nhật Bản lên tường, mô tả các tháng trong năm. Những bức tranh tương tự từng được treo trong nhà của Frances Willard ở Oberlin, Ohio, khi Patty và chồng đến thăm. Trong nhiều năm, Patty mong muốn tìm thấy một chiếc xe đạp Anh cổ màu đen thế kỷ 19. Frances Willard đã gây xôn xao cách đây một trăm năm bằng cách cưỡi một chiếc xe đạp tương tự khi phần lớn xã hội tin rằng đạp xe là điều “sai lầm về đạo đức và y tế” đối với phụ nữ. Cả hai phụ nữ đều mắc bệnh thiếu máu, ăn chay trường và mộ đạo. Còn rất nhiều điểm tương đồng khác. Hiện tại, Patty tiếp tục hướng năng lực linh hồn của mình vào việc giúp đỡ mọi người. Cô là nhân viên xã hội tình nguyện tại một trung tâm chăm sóc trẻ em có hoàn cảnh khó khăn.
Mặc dù có nhiều điểm tương đồng giữa Frances Willard và Patty, người tương ứng của bà ở thế kỷ 20, nhưng điều này không có nghĩa là chúng ta buộc phải lặp lại mãi mãi những mô thức và khuynh hướng giống nhau. Thay vào đó, linh hồn luôn trong quá trình tiến hóa, nhưng sự tiến hóa đó bắt đầu từ điểm mà nó đã dừng lại. Một bài đọc nói rằng, “không có gì xảy ra ngẫu nhiên, mà là một mô thức của… những lựa chọn do thực thể tạo ra trong mối quan hệ của nó với mọi thứ, điều kiện và [các] thực thể khác” (1825-1). Sự thay đổi tiến bộ là có thể khi các cá nhân áp dụng những gì họ biết để hành động.
Cayce nói với một lính cứu hỏa 40 tuổi rằng Thượng đế nhận thức cá nhân về từng người và luôn mong muốn tất cả mọi người phát triển trong việc nhận thức về sự hiện diện của Ngài, “Vì Ngài, Thượng đế của bạn, cần bạn.” Bài đọc tiếp tục gợi ý rằng mỗi cá nhân, bất kể giai đoạn phát triển nào, đều có cơ hội trở thành kênh dẫn cho ý thức của Đấng Tạo Hóa, hoạt động của Đấng Tạo Hóa và thậm chí cả tình yêu thương của Đấng Tạo Hóa trong các mối quan hệ của cá nhân với người khác. Về cách thức phát triển nhận thức này:
Vì nó diễn ra từng bước một, nguyên tắc nối tiếp nguyên tắc, một chút ở đây, một chút ở đó, không phải là một việc vĩ đại nào đó cần phải hoàn thành, một điều gì đó trọng đại cần phải thực hiện, mà là các bạn trưởng thành trong ân sủng, trong kiến thức, trong sự hiểu biết. Các bạn trưởng thành trong việc trở thành một người chồng tốt, một người cha tốt, một công dân tốt. Không phải các bạn đột nhiên trở thành người tốt chỉ vì đạt đến một độ tuổi nhất định, một vị trí hay địa điểm nhất định, hay vì tình trạng tài chính hoặc xã hội của mình… Những điều đó các bạn đạt được thông qua thực hành…
Nhưng hãy sống vì con trai mình, vì hàng xóm, vì anh em, vì bạn bè, vì kẻ thù. Vì ý thức trong bạn phải là nhận thức rằng đây là trái đất của Thượng đế, thế giới của Thượng đế, ý thức của Thượng đế cần được biểu hiện giữa con người.
Bắt đầu từ chính bản thân bạn và với người bên cạnh bạn, và những gì không áp dụng được trong cuộc sống của con trai bạn, vợ bạn, anh trai bạn, bạn cũng không thể áp dụng theo một cách tổng quát được. Bắt đầu từ bản thân. Tìm thấy sự bình an trong bản thân và bạn sẽ thấy rằng bạn có thể mang nó đến cho người khác.
3902- 2
Các bài đọc liên tục nhắc nhở các cá nhân rằng họ thực sự biết phải làm gì với cuộc sống của mình. Họ biết cách trở thành người tốt hơn thông qua việc áp dụng các nguyên tắc và lý tưởng tâm linh. Không may thay lại thường lại có khoảng cách giữa kiến thức và hành động. Tuy nhiên, theo quan điểm của Cayce, ý chí tự do không có nghĩa là các cá nhân có quyền lựa chọn những gì họ muốn học. Đó là một phần trong sự tham gia của linh hồn với hồ sơ Akashic. Cuối cùng, quyền tự do lựa chọn chỉ đơn giản cho phép các cá nhân quyết định thời điểm họ sẽ thành công với một bài học cụ thể.
Bởi vì rất nhiều bài học của cô đã được đáp ứng hoặc vượt qua, bài đọc dành cho một nhà nữ hóa sinh (2396-2) nói rằng có rất ít kiếp sống hiện đang ảnh hưởng đến trải nghiệm hiện tại của cô. Trên thực tế, bài đọc chỉ cung cấp cho cô ba lần tái sinh trước đó: cô từng là người Mỹ bản địa, có tình yêu thiên nhiên và nhận thức về thực vật cũng như đặc tính chữa bệnh của chúng; ở Ba Tư, cô được biết đến với kỹ năng (ngày nay có thể gọi là) một chuyên gia dinh dưỡng, tư vấn cho các cá nhân về các giá trị tương ứng của đồ ăn và đồ uống; và ở Ai Cập, cô đã tập trung vào việc chữa bệnh và trẻ hóa. Cô rất thông minh. Cô thông cảm và yêu thương người khác. Cô đang thể hiện chính xác khả năng xử lý vấn đề của mình. Mặc dù người phụ nữ đã vượt qua nhiều thứ và học hỏi được rất nhiều với tư cách là một linh hồn, Cayce tuyên bố rằng vẫn còn những bài học bổ sung cuối cùng sẽ được tiết lộ. Người phụ nữ vẫn còn nhiều điều phải học. Hồ sơ Akashic chỉ đơn giản là dành riêng những bài học bổ sung này cho những gì bài đọc của cô ấy gọi là “tham khảo trong tương lai”.
Đôi khi mọi người có giả định sai lầm rằng khi họ đang làm “những gì họ đáng ra phải làm”, cuộc sống của họ sẽ trở nên dễ dàng hơn. Từ khối tài liệu phong phú về các tiền sử hồ sơ cá nhân trong hồ sơ của Edgar Cayce, rõ ràng điều này không hoàn toàn đúng. Ví dụ, chỉ vì một cá nhân sở hữu tài năng linh hồn bẩm sinh từ kiếp trước không có nghĩa là khả năng đó sẽ dễ dàng biểu hiện trong hiện tại hoặc tương lai. Năm 1943, Cayce đọc cho một cô bé 11 tuổi, trong đó ông nói:
Âm nhạc nên là dòng chảy mang lại sự sống, là sự diễn giải những cảm xúc—thể chất, tinh thần—của cơ thể. Sau này, chúng ta sẽ thấy những biểu hiện này xuất hiện dưới các hình thức khác ngoài piano, nhưng đây là nền tảng- khả năng diễn giải, khả năng diễn giải hầu hết các thể loại hoặc hạng nhạc. Vì vậy, hãy bắt đầu với điều này.
. . . Âm nhạc! Lịch sử của nó, hoạt động của nó, và tất cả những hình thức phong phú của nó. Nếu bạn học âm nhạc, bạn sẽ học được lịch sử. Nếu bạn học âm nhạc, bạn sẽ học được toán. Nếu bạn học âm nhạc, bạn sẽ học được hầu hết mọi thứ cần học. . .
3053- 3
Vào thời điểm đó, Cayce vẫn chưa được biết rằng cô gái đã học piano được 4 năm. Như bài đọc gợi ý, đứa trẻ chắc chắn bị cuốn hút bởi âm nhạc. Mặc dù rất yêu thích môn học này nhưng cô ấy rất khắt khe với bản thân và khả năng của mình và thường xuyên trở nên “rất buồn vì mọi việc không suôn sẻ, đặc biệt là trong quá trình luyện tập của tôi”. Mẹ cô sau đó kể lại rằng rất khó để đối phó với tính khí của cô gái. Nếu không có lời khuyên từ bài đọc, người mẹ đơn giản sẽ cho phép con gái mình “bỏ bê” việc học nhạc. Rõ ràng, cô bé này có một “mối hoài nghi bản thân khủng khiếp” kéo dài cho đến khi trưởng thành. Vấn đề về lòng tự trọng của cô bé thường xuyên bị khuếch đại bởi những người xung quanh, những người cho rằng cô bé kỳ lạ hoặc khác biệt.
Theo lời kể của người phụ nữ, cuộc sống của cô thường xuyên gặp khó khăn. Tuy nhiên, thay vì để cảm giác thấp kém chế ngự và khiến cô bỏ qua âm nhạc vì cảm thấy không đủ giỏi, cô ấy càng quyết tâm thành công hơn. Phần nào, sự quyết tâm đó giúp cô vượt qua những vấn đề về lòng tự trọng. Âm nhạc tiếp tục là một phần quan trọng trong cuộc sống của cô. Bên cạnh tài năng piano, theo thời gian, cô có thể chơi thành thạo đàn hạc, kèn clarinet và “hầu hết các loại nhạc cụ khác như một phần trong chương trình học của tôi…”. Khi trưởng thành, cô trở thành trợ lý đạo diễn opera và là một giáo viên âm nhạc nhiệt tình của trẻ em trường công.
Thay vì đánh giá chính xác về thành tích của một cá nhân với những phẩm chất và tài năng bẩm sinh của họ, các bài đọc thường nêu rõ tài năng đó là gì, ví dụ: “viết lách”, “dạy học”, “khiêu vũ”, “kịch nghệ”, “trong việc hướng dẫn, chỉ đạo trẻ em,” và những điều tương tự. Bất cứ cá nhân nào lựa chọn làm gì với khả năng của mình đều là vấn đề của tự do ý chí. Một người phụ nữ đã dành nhiều năm cố gắng vượt qua chứng nghiện rượu của mình. Cuối cùng, cô đã tìm được sự giúp đỡ từ Tổ chức những người nghiện rượu ẩn danh. Như thể nhìn thấy sự bối rối trước đây của người phụ nữ, Cayce bắt đầu bài đọc bằng cách nói, “thật là một hồ sơ đầy khó khăn!” Mặc dù cô ấy gặp phải một số vấn đề phải giải quyết, nhưng người ta cho biết rằng thành công lớn nhất của cô ấy là trong lĩnh vực “viết lách, báo cáo, giải quyết những công việc liên quan đến việc xây dựng các mối quan hệ giữa con người với nhau. . .” Bằng cách này, cô ấy sẽ đạt được thành công cá nhân “và đóng góp vào phúc lợi lớn hơn cho nhiều người” (5075-1). Vài năm sau, tài năng của người phụ nữ này sẽ giúp cô viết một bài học vỡ lòng quan trọng về chứng nghiện rượu. Bên cạnh việc viết sách, cô ấy sẽ tiếp tục nỗ lực trong những công việc ban đầu của A.A. và đóng vai trò quan trọng trong việc giúp đỡ nhiều người vượt qua chứng nghiện rượu.
Tầm quan trọng của việc giúp đỡ người khác thường được coi là phương tiện để vượt qua những vấn đề và khó khăn của một người. Theo quan điểm của Cayce, luôn có ai đó mà một cá nhân có thể phục vụ được. Trên thực tế, phục vụ cá nhân đó là cách mà một linh hồn có lẽ có thể phục vụ tốt nhất Đấng Tạo Hóa của mình. Suy cho cùng, đó là mục đích thiết yếu của cuộc đời mỗi người. Vào năm 1943 một người phụ nữ sáu mươi hai tuổi cảm thấy cuộc đời bà đã kết thúc (69-6). Tìm kiếm những hiểu biết sâu sắc về tương lai của mình, bà muốn biết mình sẽ còn sống được bao lâu nữa. Thay vì tập trung vào cái chết, bài đọc cho bà biết rằng bà cần nhận thức được rằng miễn còn sống trên trái đất, thì vẫn có người mà bà có thể giúp đỡ.
Để làm rõ các luật chi phối sự luân hồi và tương lai tiến hóa của một linh hồn, những người đam mê nghiên cứu của Cayce đã yêu cầu một bài đọc vào năm 1937 để giúp làm sáng tỏ “các luật chi phối việc lựa chọn thời gian, địa điểm, chủng tộc, màu da, giới tính và cha mẹ của một thực thể trong bất kỳ sự tái sinh nào trên cõi trần thế…”. Đáp lại, bài đọc tuyên bố rằng thông tin đang được lấy từ chính các hồ sơ Akashic. Từ nguồn đó, rõ ràng rằng mỗi điều kiện này phụ thuộc vào các yếu tố như tự do lựa chọn và những gì đã được xây dựng trong trải nghiệm của một linh hồn (và do đó cần phải được đáp ứng). Tuy nhiên, yếu tố quyết định lớn nhất chính là những bài học cần được học trong giai đoạn phát triển cụ thể của một linh hồn. Bất kỳ điều kiện nào có tiềm năng lớn nhất để đưa đến nhận thức của linh hồn những gì cần được học, thì đó chính là những điều kiện được Hồ sơ Akashic tổng hợp lại.
Phần sau, cũng trong bài đọc đó, Cayce được hỏi làm thế nào các cá nhân có thể nhận thức được lịch sử linh hồn và hồ sơ của họ thông qua không gian và thời gian. Câu trả lời của ông rất thẳng thắn:
Bằng cách sống theo hồ sơ! Khi mục đích của một thực thể hoặc linh hồn càng ngày càng hòa hợp hơn với mục đích mà thực thể đã nhập vào, thì linh hồn-thực thể đó có thể nắm giữ những thứ có thể gợi lại ký ức về nó đã từng là gì, ở đâu, khi nào và như thế nào. Bạn có nghĩ rằng hạt ngô đã quên nó từng thể hiện theo cách nào không? Bạn có nghĩ rằng bất kỳ yếu tố nào trong tự nhiên mà bạn nhìn thấy xung quanh – hạt dẻ, cây sồi, cây du, hay dây leo, hay bất cứ thứ gì – đã quên cách chúng thể hiện không? Chỉ có con người là quên!
294- 189
Vì những thách thức và áp lực của cuộc sống hàng ngày, chúng ta có thể nghĩ rằng một phần của việc “lãng quên” là do những tình huống đôi khi quá sức mà chúng ta gặp phải. Chưa hết, từ quan điểm của Cayce, chỉ khi chúng ta giải quyết những thử thách đó theo cách mang tính xây dựng thì linh hồn mới phát triển trong nhận thức của nó. Có lẽ một khó khăn mà chúng ta gặp phải trong cách hiểu của mình là chúng ta thường tập trung vào việc “làm” hơn là tầm quan trọng của việc “hiện hữu”. Về cơ bản, mục đích của cuộc sống đòi hỏi sự phát triển về ý thức và nhận thức cá nhân. Chưa hết, chúng ta cũng thường trở nên tập trung vào mục tiêu hoặc vào nhận thức của chúng ta về những gì cần được sửa chữa hoặc thay đổi. Chúng ta hướng năng lượng của mình vào việc thay đổi điều gì đó (hoặc ai đó) hơn là thay đổi chính mình. Chúng ta đo lường sự thành công trong cuộc sống bằng những thành tựu bên ngoài chứ không phải bằng con người chúng ta đã trở thành qua quá trình trải nghiệm cả đời.
Hồ sơ Akashic thu hút chúng ta về những hoàn cảnh, con người và sự kiện có tiềm năng giúp chúng ta hòa hợp hơn với Đấng Tạo Hóa. Những gì chúng ta thực sự làm với cuộc sống của mình có thể không có tầm quan trọng lớn trừ khi nó hỗ trợ người khác trong quá trình trưởng thành của chính họ. Tiền đề này trở nên rõ ràng trong bài đọc của Cayce về tiền kiếp. Khi thảo luận về tính cách và danh tính trong quá khứ của một cá nhân, Cayce tập trung vào vào những gì linh hồn đã học được hoặc trở thành, chứ không phải vào những thành tựu của cá nhân trong xã hội.
Một khó khăn khác mà chúng ta gặp phải trong thời kỳ hiện đại là xu hướng coi mình là nạn nhân của con người và những sự kiện xung quanh mình. Thông thường, những thách thức, khó khăn và cách thức các “bài học” cá nhân của chúng ta biểu hiện ra bên ngoài được coi là nằm ngoài khả năng đồng sáng tạo của chính chúng ta. Thật không may, nhận thức sai lầm này có thể gây ảnh hưởng bất lợi đến tương lai sắp tới của chúng ta, và đó chắc chắn không phải là quan điểm được tìm thấy trong tài liệu của Edgar Cayce. Mọi thứ thu hút chúng ta đều có nguồn gốc từ Hồ sơ Akashic, dựa trên sự tuân thủ hoặc phớt lờ các quy luật vũ trụ trong quá khứ của chúng ta. Cayce nói với một người phụ nữ:
Khi diễn giải các hồ sơ mà chúng ta tìm thấy, dựa trên chuỗi thời gian và không gian, chúng được viết ra mãi mãi bởi những ứng dụng về tinh thần và vật chất của những gì thực thể thực hiện đối với các ảnh hưởng tâm linh trong trải nghiệm của nó…
Nếu lựa chọn những lực lượng xây dựng hoặc sáng tạo, đó là biểu hiện của Đấng Tạo Hóa, Đấng Sáng Thế, Chúa tể của Trái Đất – vâng, cả Vũ trụ, thì con người chọn con đường xây dựng trong nhận thức ý thức về cách tiếp cận thiêng liêng đó…
Những kẻ chọn cho bản thân danh tiếng, tài sản hay bất cứ thứ gì khác, chỉ tập trung vào vật chất, sẽ xây dựng thứ trở thành cặn bã trong trải nghiệm; và mang lại sự khó chịu, bệnh tật, rối loạn cho cơ thể và tâm trí, và – giống như làm cho linh hồn teo tóp hoặc chết đói.
1493- 1
Ngay cả những người nhận được bài đọc của Cayce cũng không hẳn thoát khỏi xu hướng tin rằng mình là nạn nhân của những trải nghiệm cuộc sống. Trong một trường hợp, một nhân viên bán ô tô 25 tuổi đã được cung cấp bản tóm tắt về những khuynh hướng tiêu cực và tích cực tạo nên tính cách của anh ta. Điểm tích cực, anh ấy giỏi giúp đỡ mọi người, yêu thích các ý tưởng tâm linh, có năng khiếu về tiền bạc và có khả năng bẩm sinh với máy móc. Ngược lại, anh ấy nóng tính, có xu hướng “Cực đoan” trong các mối quan hệ cá nhân thân thiết, và có xu hướng bị lôi kéo vào chiến tranh. Anh ấy cũng rất cố chấp và bài đọc của anh ấy nói, “Khốn khổ cho nhiều người, cho nhiều người, những người đi ngược lại con đường của thực thể này khi sự quyết tâm của cơ thể được đặt theo hướng này hay hướng khác.”
Ngoài việc tư vấn anh ấy cách vượt qua một số tính cách tiêu cực, Cayce khuyên chàng trai trẻ rằng khi kết hôn, anh cần nhớ rằng đó là “một đề xuất 50-50, chứ không phải là đề xuất 90% cho một bên và 10% cho bên kia!” Anh ta được khuyên học cách thích nghi. Bất chấp lời khuyên của các bài đọc, dường như anh ta chưa bao giờ nhận thấy trách nhiệm của bản thân trong việc tạo dựng một mối quan hệ thành công với người khác. Anh kết hôn mười hai năm sau đó và cuối cùng báo cáo lại với Hiệp hội Cayce vào năm 1957 về cuộc sống của anh ấy:
… Tôi kết hôn mười hai năm sau ngày nhận được bài đọc này và duy trì cuộc hôn nhân được một năm rưỡi. Vợ tôi là người da trắng. Anh sẽ không tin điều này đâu, nhưng một ngày nọ tôi đang đi bộ xuống hành lang và nhìn thấy cô gái này, tôi nói với người bạn đang đi cùng, “Tôi sẽ cưới cô gái đó.” Anh ấy hỏi, “Anh có quen cô ấy không?” và tôi nói, “Không.” Tôi tìm ra nơi cô ấy làm việc, hẹn hò với cô ấy khoảng sáu tháng, và chúng tôi đã kết hôn. Không lâu sau đó, cô ấy muốn mua nhà. Tôi thì không. Nhưng chúng tôi phải rời khỏi căn hộ và mua một ngôi nhà – thảm trải sàn, gương trên lò sưởi, v.v., v.v., vì vậy tôi phải từ bỏ chiếc thuyền của mình và bên cạnh đó tôi còn mất 3.000 đô la cho việc mua bán. Biết không, tôi dần không thích cô gái này (cô ấy đến từ Georgia). Tại sao căn hộ lại không ổn? Dù sao đi nữa, dần dần tôi biết mình sẽ thoát khỏi điều này, và tôi đã làm thế… Hiện tại, tôi đang làm việc chăm chỉ tại Trung tâm Thanh toán Bù trừ ngân hàng… Dịch vụ nơi tôi đang làm việc là “trung tâm thông tin” cho các ngân hàng. Đó là một công việc thú vị, mặc dù làm việc với mười hai cô gái cũng có những khó khăn của nó, chưa kể đến khó khăn của họ.
Hồ sơ báo cáo trường hợp 1066-1
Quá khứ có thể khiến các cá nhân gặp phải những tình huống hoặc sự kiện nhất định, nhưng cách họ đối phó với hiện tại mới là yếu tố quyết định hướng đi của tương lai. Một ví dụ đáng kinh ngạc về điều này là trường hợp của một cậu bé 17 tuổi được đọc bài đọc cuộc đời vào tháng 6 năm 1937. Hai năm trước, một tai nạn lặn biển đã khiến cậu tàn chi dưới, phải ngồi xe lăn. Trong bài đọc, Cayce nói với bố mẹ cậu bé rằng vũ trụ đã giao cho họ chăm sóc “một linh hồn vĩ đại có thể mang lại nhiều điều cho người khác [bất cứ khi nào] trái đất và những thứ trên đó có vẻ tối tăm” (1215-4). Linh hồn này có nhiều tài năng: năng khiếu viết lách, tính kiên định cá nhân tuyệt vời và khả năng biến bất lợi thành lợi thế. Về sự vui vẻ và chấp nhận tình trạng thể chất của mình, bài đọc thậm chí còn nói, “Giá như mọi linh hồn đều học được bài học đó, giỏi như thực thể này đã đạt được trong hiện tại!” Cayce cũng nhắc nhở cha mẹ cậu bé, “Do đó, mục đích của mỗi trải nghiệm vật chất của linh hồn là để Sách Ghi Nhớ được mở ra, để linh hồn có thể biết được mối quan hệ của nó với Đấng Tạo Hóa.”
Hồ sơ Akashic tiết lộ trong trường hợp này là những kiếp trước có ảnh hưởng “khác nhau” đến chàng trai trẻ hiện tại. Kiếp trước đó, cậu bé là một người lính tại Bunker Hill trong Cách mạng Mỹ. Từ trải nghiệm này, cậu học được cách vui vẻ và tận dụng những gì sẵn có, biến khó khăn thành lợi thế. Cũng từ trải nghiệm đó, cậu có được sự kiên cường và quyết tâm tuyệt vời. Cayce chỉ ra rằng mặc dù toàn bộ cuộc đời Cách mạng của cậu là một cuộc sống thiếu thốn vật chất và nghèo khó theo cách thế giới đánh giá thành công, nhưng về mặt tinh thần và trí tuệ, cậu đã đạt được những bước tiến vượt bậc. Tuy nhiên, chính kiếp sống ngay trước Cách mạng Mỹ đã mang đến cho cậu khó khăn hiện tại.
Kiếp trước đó nữa, cậu là một chiến binh La Mã có xu hướng nuông chiều bản thân, lý giải cho việc cậu luôn thiếu thốn vật chất trong kiếp tiếp theo. Một trong những thú vui yêu thích của cậu ở Rome là chiến đấu trong đấu trường. Cậu thích thử thách chiến đấu cá nhân và cảm thấy rất vui khi đánh bại đối thủ. Theo các bài đọc, cậu thậm chí còn tìm thấy vinh quang trong việc nhìn thấy người khác đau khổ:
Thực thể đã chứng kiến sự đau khổ, và thực thể đã coi thường nó. Do đó, thực thể nhìn thấy sự đau khổ ở chính mình trong hiện tại, và một lần nữa phải coi thường nó – nhưng vì một mục đích khác, một ham muốn khác, một lý do khác.
Chàng trai trẻ cũng được cho biết về một kiếp sống trước ở Ả Rập, nơi cậu có được khả năng viết lách và ghi chép. Cayce nhắc nhở bố mẹ cậu bé rằng những khả năng đó có thể được tận dụng trong hiện tại.
Khi bố mẹ hỏi về tuổi thọ của con trai, câu trả lời là, “Điều này phụ thuộc vào việc áp dụng những gì thuộc về trải nghiệm hiện tại. Nó có thể kéo dài rất nhiều, rất nhiều năm.” Khi được hỏi về điểm mạnh của cậu bé và những gì họ nên mong đợi ở cậu, Cayce nói:
Cậu ấy có thể là phước lành cho nhiều người. Đừng nên đánh giá con người dựa trên số đông mà hãy nhìn nhận con người như Thượng đế, Đấng nhìn thấu mục đích và mong muốn của từng linh hồn, để biến bản thân thành người hữu ích, gieo hy vọng cho người khác, để họ cũng có thể nhìn thấy ánh sáng – và con đường.
Tất cả! Hãy mong đợi tất cả! Vì tất cả sự sống, tất cả sức mạnh, tất cả quyền năng, tất cả tình yêu đều là Thượng đế – thì ắt hẳn có một mục đích, có sự thể hiện của ý chí. Hãy giữ nó trong suy nghĩ đó. Vì những gì bạn mong đợi và cầu xin, thì đó là những gì bạn sẽ nhìn thấy, những gì bạn sẽ trải nghiệm.
Khi bài đọc kết thúc, mẹ của cậu bé bật khóc và nói rằng nó không chỉ đáng chú ý ở cách phân tích điểm mạnh và điểm yếu của con trai, mà còn ở thái độ của bài đọc về tương lai của cậu bé. Một năm sau, bà báo cáo:
… Thật tuyệt vời và đáng khích lệ biết bao khi [con trai tôi] đã trở nên hiểu biết như thế nào, và đối với cậu bé, dường như đó là sự phát triển tự nhiên nhất. Nhưng chúng tôi có thể thấy sự đối lập lớn nhất giữa cậu bé thiếu suy nghĩ, bướng bỉnh ngày hôm qua và cậu bé kiên nhẫn, chu đáo hiện tại. Và trải nghiệm này hoàn toàn không khiến tinh thần cậu bé suy sụp, vì cậu vẫn là người có cá tính mạnh mẽ như xưa, chỉ có điều năng lượng của cậu được hướng đến những mục tiêu xứng đáng. Cậu bé rất hay trêu chọc và khá thông minh, vì vậy cuộc sống không bao giờ nhàm chán, và cậu cũng không mong đợi hay muốn được thông cảm. Theo mọi nghĩa của từ, “Cậu ấy có thể vượt qua nó.”
Cuối cùng, cậu bé chuyển đến California để sống tự lập, hòa nhập với bạn bè và những người cộng sự, bắt đầu viết và biên tập một bản tin. Theo như mọi người kể, cậu ấy hòa đồng rất tốt, có khả năng thiên bẩm về viết thơ và văn xuôi, và chưa bao giờ cảm thấy mình là nạn nhân của hoàn cảnh. Trong một trong những báo cáo cuối cùng có trong hồ sơ, mẹ cậu ấy nói: “…nó đã trở thành một trong những người tuyệt vời nhất mà tôi từng biết, và sẽ luôn là một sức mạnh vì điều tốt đẹp, bất kể nó được đặt ở đâu.”
Từ hàng nghìn người đã đọc bài, có thể thấy rõ ràng rằng tương lai không chỉ đơn giản là vấn đề số phận, cơ hội, may mắn hay thậm chí là hoàn cảnh cá nhân. Đó là một sự kiện có điều kiện, phụ thuộc vào ý chí cá nhân và tập thể. Số phận của một người không được quyết định bởi việc một cá nhân đến từ đâu hay đang ở đâu trong hiện tại. Thay vào đó, tương lai phụ thuộc vào việc người đó lựa chọn làm gì với hoàn cảnh hiện tại của mình. Tại bất kỳ thời điểm nào, tương lai đang bao trùm của một người có thể được tạo thành một cái bóng theo một hướng cụ thể, nhưng cái bóng đó sẽ di chuyển và uốn cong khi cá nhân thay đổi lập trường của mình trong hiện tại. Ngày qua ngày, từng lựa chọn, mỗi cá nhân trở nên chịu trách nhiệm cá nhân về cuộc sống mà mình quyết định hướng tới. Và mọi lựa chọn đều trở thành một phần của hồ sơ, tạo ra những cái bóng và ấn tượng mới có thể xảy ra.
Ngay cả hệ thống máy tính tốt nhất trên thế giới cũng không bao giờ có thể dự đoán chính xác hoàn toàn kết quả của cả cuộc đời một người khi so sánh với khả năng và tiềm năng của ý chí con người.