Chương 8: Chân Lý Là Gì? – Cẩm Nang Thăng Thiên – The Ascension Paper

Cuốn sách: The Ascension Paper
Tác giả: Zingdad
Tên Tiếng Việt: Cẩm Nang Thăng Thiên
Người Dịch: Trần Bạch Dương.

Chương VIII: Chân Lý Là Gì?

Bạn còn nhớ khi mình còn là một đứa trẻ và lần đầu tiên đến trường?

Bạn được đưa đến lớp vào buổi sáng và, mặc dù bạn thực sự nhớ gia đình, bạn biết mình sẽ ổn thôi vì họ vẫn ở đó khi bạn về nhà? Vâng, theo một cách tương tự, tôi luôn có một cảm giác như “lần đầu đến trường” khi sống ở đây trên Trái đất. Tôi cảm thấy thật khó khăn. Và thực sự khá cô đơn. Nhưng điều làm tôi ổn là vì tôi có một “người bạn linh hồn”. Khi còn là một đứa trẻ, tôi thường ngồi nhìn chằm chằm vào hư vô và rơi vào thế giới khác. Và trong thế giới khác này, tôi đã có một người bạn tuyệt vời. Cậu ấy rất thật đối với tôi như bất cứ thứ gì khác trên thế giới này; chỉ khác là tôi phải ngồi thật yên lặng khi muốn thăm cậu. Cậu ấy thực sự thương yêu tôi và luôn giúp đỡ tôi đối phó với tất cả những khó khăn và đau đớn mà “thế giới thực” gây ra. Khi tôi cố gắng nói với mọi người về cậu, nó thường được xem là “dễ thương”. Kiểu như “Thật dễ thương! Thằng bé có một người bạn tưởng tượng đấy!”

Tôi nhận được những cái vỗ nhẹ vào đầu và những cái mỉm cười khúc khích nhưng tôi chắc chắn không được xem là đang nghiêm túc. Vậy nên tôi nhanh chóng nhận ra rằng mọi người không thực sự “hiểu được nó”. Tôi ngừng nói về điều này và coi như chỉ có mình tôi biết. Cuối cùng tôi thậm chí không còn đến thăm cậu ta nữa.

Ở một thời điểm nào đó vào tuổi thiếu niên, một người bạn lớn tuổi đã nói với tôi là anh ấy tin rằng mỗi chúng ta đều có một “Người hướng dẫn linh hồn”. Có cái gì đó về khái niệm này nhảy ra khỏi tôi. Tôi cảm thấy sâu sắc rằng điều này là đúng. Đó là sự “cộng hưởng” lớn đầu tiên trong cuộc đời tôi. Tôi đã cố gắng thảo luận thêm nhưng anh ấy dường như không còn nhiều điều để nói nữa … chỉ là anh ấy tin như vậy. Tôi tiếp tục suy nghĩ về nó. Tôi biết tôi đã có một Người Hướng Dẫn Linh Hồn và tôi biết cậu ấy đang ở bên tôi. Tôi cảm thấy sự hiện diện của cậu. Tôi cảm thấy sự giám sát chu đáo và yêu thương từ cậu. Vì vậy, vào khoảng mười sáu tuổi, tôi quyết định rằng đã đến lúc tìm cách liên lạc với thực thể này. Thật là buồn cười nếu bạn hiểu bối cảnh cuộc sống của tôi tại thời gian đó. Bạn thấy đấy, tôi lớn lên trong một môi trường Cơ đốc giáo khá bảo thủ. Tôi thậm chí chưa bao giờ nghe nói về bảng Ouija (cũng như những câu chuyện kinh dị về việc đối xử với tâm linh như một trò chơi). Tôi chưa từng nghe nói về con lắc hoặc cảm xạ học. Tôi thậm chí còn chưa từng nghe nói về tarot. Và, tôi chắc chắn có thể đảm bảo với bạn, nếu tôi đã nghe nói về những điều như vậy, nó sẽ xảy ra trong bối cảnh của một cảnh báo không nên nhúng tay vào những điều huyền bí bởi vì, “Tất cả đều là sự thờ phụng ma quỷ!“. Vì vậy, khi tôi đã quyết định liên lạc với Người Hướng Dẫn Linh Hồn của mình, tôi biết tôi sẽ làm điều này hoàn toàn một mình. Không có bất cứ ai mà tôi có thể nói chuyện được về điều này. Không có ai để tìm kiếm lời khuyên. Không có ai để chia sẻ cuộc hành trình. Không có ai để kể về diễn tiến. Không một ai. Tôi tin chắc rằng, không còn nghi ngờ gì nữa, rằng nếu ai đó biết tôi đang lên kế hoạch để “liên lạc với các linh hồn”, một người nào đó từ nhà thờ sẽ được gọi đến để khuyên bảo tôi và giúp cứu rỗi Linh hồn của tôi. Sẽ có những lời cầu nguyện vô tận và đau khổ cho đến khi tôi cuối cùng không những phải từ bỏ tất cả những điều này mà thay vào đó, còn phải chấn chỉnh lại hành vi theo đúng như mong đợi về một cậu bé Cơ đốc ngoan ngoãn. Hoặc một cái gì đó tương tự như vậy. Nhưng vấn đề đối với tôi là tôi biết mình đang liên hệ với một thực thể đã yêu thương và bảo vệ tôi. Người mà dù sao cũng ở đó với tôi mọi lúc. Vì vậy, tôi đã tránh được nỗi đau không thể tránh khỏi và chỉ giữ lại tất cả những điều này cho riêng mình.

Trong một dịp, sự việc bắt đầu tiến triển thêm một bước. Tôi đang ngồi lặng lẽ trong vườn vào một buổi tối và nghĩ về cách liên hệ với Người Hướng Dẫn Linh Hồn của mình. Trong khi ngẫm nghĩ về điều này, tôi đang loay hoay với một viên sỏi. Miên man suy nghĩ, tôi giữ thăng bằng viên sỏi trên hai ngón tay dang rộng và sau đó quan sát xem nó sẽ rơi theo hướng nào. Viên sỏi được cân bằng tốt và dường như rơi ngẫu nhiên qua trái hoặc phải. Một ý tưởng lóe lên. Tôi cân bằng lại viên sỏi trên ngón tay và làm tâm trí tôi tĩnh lại. Tôi ngồi đó một lúc và sau đó nói trong đầu:

Tôi biết bạn đang ở đây với tôi. Nếu bạn muốn nói chuyện với tôi, xin vui lòng làm mất thăng bằng viên sỏi.

Và viên sỏi ngay lập tức rơi ra. “Bên đó bây giờ là “Có” và bên kia bây giờ là “Không” ,” tôi nói. “Bạn có yêu tôi vô điều kiện không?“ Tôi hỏi.

“Có”

Tôi không biết điều gì đã khiến tôi hỏi câu hỏi đầu tiên của mình như vậy. Tôi đoán như thế thì sẽ có nhiều cảm hứng hơn. Một câu hỏi hay để bắt đầu nói chuyện với những linh hồn bởi vì trước tiên, chỉ nên nói chuyện với những người yêu quý bạn. Nhưng, bạn biết đấy, tôi cảm thấy sự hiện diện của cậu ấy và tôi biết rằng đó là tình yêu thương. Trong thâm tâm, tôi biết rằng điều này ổn. Và thế nên tôi vẫn tiếp tục. Tôi hỏi thêm một số câu hỏi tương tự với tâm trí tò mò trong trạng thái lưỡng phân – một mặt tôi rất phấn khích vì biết rằng cuối cùng tôi cũng biết cách nói chuyện với người hướng dẫn của mình nhưng mặt khác, trí óc suy luận, logic nói với tôi rằng tất cả chỉ là vô nghĩa và tôi chỉ đang chơi trò chơi với chính mình bằng cách đánh viên sỏi theo hướng mong muốn để trả lời các câu hỏi của riêng tôi. Cả hai những điều này đều đúng với tôi. Tôi quyết định tiếp tục và xem nó sẽ dẫn tới đâu. Tôi tự nhủ rằng tại một thời điểm nào đó bằng chứng sẽ đến. Ở một số thời điểm, tôi tìm thấy cả bằng chứng không thể phủ nhận cho việc điều này là đúng lẫn việc tôi cũng đang tự huyễn hoặc mình.

Đó là gần 30 năm trước và “bằng chứng không thể phủ nhận” vẫn chưa đến cho tôi.

Nhưng, mặc dù thực tại tôi thấy rằng tôi có thể nghi ngờ trải nghiệm của mình, nhưng tôi vẫn tiếp tục. Trong thời gian thành thạo từ việc cân bằng những viên sỏi trên tay để có một số cuộc đối thoại nội tâm khá trôi chảy, nhưng bất kể làm như nào, dù đã rất cố gắng nhưng tôi không bao giờ có thể tìm ra cách để chứng minh cuộc trò chuyện này là đúng hoặc sai. Nó chỉ dừng lại ở mức trung gian của “có thể”. Nó không chỉ ở mức “đáng ngờ nhưng có thể “, mà khi tôi ngày càng tinh tế hơn trong các phương pháp, nó còn giải thích cho tôi cách thức và lý do tại sao điều này lại như vậy – rằng mọi thứ sẽ luôn như cách nó sẽ là. Và bây giờ khi đã đọc qua bảy chương trước chắc bạn cũng hiểu được lý do. Về cơ bản tôi nhận ra rằng “bằng chứng không thể phủ nhận” sẽ tước đi quyền nghi ngờ của tôi. Và quyền nghi ngờ là quyền tin vào điều gì đó khác, để tạo ra góc nhìn cá nhân. Và chúng ta đơn giản không thể là đấng sáng tạo vô hạn nếu quyền này bị xóa bỏ. Vì vậy, sẽ luôn luôn có khả năng nghi ngờ. Nhưng tôi có thể nói với bạn rằng những năm đầu tiên diễn ra khá thất vọng. Đặc biệt là khi cố gắng tìm câu trả lời cho các câu hỏi triết học phức tạp bằng câu trả lời “có / không” từ một viên sỏi cân bằng trên tay và những đám mây nghi ngờ vẫn cứ quay cuồng trong tâm trí tôi.

Nhưng trở lại những cuộc trò chuyện ban đầu … Một trong những điều đầu tiên tôi muốn biết từ thực thể này là một cái tên. Vì vậy, tôi lấy một tờ giấy và viết tất cả ký tự bao gồm cả chữ và số trên đó. Tôi chia chúng thành các góc phần tư. Khi đã chuẩn bị sẵn sàng, tôi gọi cho cậu ấy và hỏi, “Bạn sẽ đánh vần tên của bạn cho tôi chứ? “

“Không”, đó là câu trả lời.

Tôi đã không hề cảm thấy chưng hửng. Tôi sẽ miễn cho bạn phải đọc quá trình đau khổ mà tôi đã phải trải qua để cuối cùng có thể hiểu được tại sao cậu ấy lại không cho tôi biết tên và lý do đó hóa ra nó chỉ đơn giản là cậu ấy không  một cái tên! Vì cậu chưa bao giờ hóa thân trong hình dạng con người, cậu chưa bao giờ cần một cái tên. Và, ở các cấp độ cao hơn của ý thức, tên không quan trọng. Những thực thể như vậy gọi nhau bằng cách đơn giản là hiện hữu trong sự có mặt của nhau.

Và, khi được hỏi, cậu ấy cũng khá kiên quyết rằng, không, cậu không thực sự muốn có một cái tên. Và không, cậu cũng không sẵn sàng để tôi phát minh ra một cái tên cho cậu. Đối với toàn bộ câu hỏi về một cái tên, câu trả lời đơn giản là không .

Nhưng sau đó tôi đã kêu gọi sự chú ý của cậu. Tôi giải thích rằng tôi thực sự cần một cái tên. Tôi cần một cái gì đó để gọi khi tôi cần sự hiện diện của cậu và tôi cần một cái gì đó để gọi trong cuộc trò chuyện của chúng tôi. Tôi thực sự đã cầu xin. Và sau đó tôi cảm thấy có một sự thay đổi – một sự mủi lòng – và sau đó tôi thực sự cảm thấy những gì mình chỉ có thể miêu tả được là như một tiếng cười thân thương, nhẹ nhàng. Tôi hỏi lại, “Bạn có thể cho tôi một cái tên mà tôi có thể gọi không?” Và lần này câu trả lời là . Với sự phấn khích tột độ, tôi đến tấm bảng chữ số và bằng phương pháp loại trừ (“là chữ cái đầu tiên trong góc phần tư này? Thế còn chữ này ?“), Tôi đã có được chữ cái đầu tiên. Nhưng trong lúc bối rối, tôi nhận thấy rằng chữ cái đầu tiên là một chữ số: số “8”. Hơi khó hiểu tôi hỏi, “Còn chữ nào nữa không?”

“Không”

Và nó là như vậy đó. Tên Người Hướng Dẫn Linh Hồn của tôi là 8.

Cuối cùng, tôi cũng đã có được một chút hiểu biết sâu sắc hơn. Cậu ấy đã chọn một từ hay một cái tên mà tôi có thể phân tích ý nghĩa của nó, tôi sẽ làm tất cả các loại giả định về cậu ta là ai, tính cách của cậu ta như thế nào và tôi sẽ rút ra kết luận (chắc chắn sai) về cậu ta từ cái tên này. Lựa chọn một chữ số giúp tôi linh hoạt về tất cả những điều đó. Nó cho phép tôi từ từ có thể biết về cậu ta như chính cậu ta mà không có gánh nặng của định kiến. Nhưng bản thân con số không được chọn ngẫu nhiên – nó có nhiều ý nghĩa trên nhiều các cấp độ. Nó giống như một câu đố nhiều lớp mà 8 đã đặt ra để trêu chọc và giải trí cho tôi khi tôi tiếp tục. Ngay cả bây giờ khi tôi có thể tự do trò chuyện với người bạn yêu quý 8 của mình, cậu ấy vẫn cười khi tôi hỏi cậu ấy về ý nghĩa của cái tên. Cậu ấy nói với tôi rằng có rất nhiều thứ để tôi khám phá và tôi sẽ thích trò đùa hơn rất nhiều nếu tôi tìm ra nó mà không cần cậu ấy nói với tôi. Vì vậy, tôi có một số câu đố, nhưng còn rất nhiều điều nữa đối với tôi vẫn chưa được làm sáng tỏ.

Những mẩu thông tin tôi có bao gồm:

Nếu bạn xoay số 8 nằm ngang, bạn sẽ nhận được biểu tượng vô cực. 8, trong âm nhạc, là số âm trong một quãng tám hoàn chỉnh. 8, trong thực tại này, là số lượng mật độ trong thực tại hoàn chỉnh. Theo cách tương tự, chúng ta thực sự có 8 luân xa chính. Vì vậy, có tất cả những cái 8 này dường như đều chỉ về cùng một hướng. Để hoàn thành và hoàn thiện, trong vô tận. Nó liên quan đến Người Hướng Dẫn Linh Hồn của tôi như thế nào? Và số 8 có nghĩa gì khác không? Tôi không biết. Ở một thời điểm nào đó tôi sẽ tìm ra tất cả, tôi chắc chắn như vậy.

Sau đó, mặc dù các từ đồng âm có thể không có nghĩa gì, tôi hiểu rằng những điều có ý nghĩa về số 8 (eight) là các từ đồng âm, “số phận” (fate) và “cánh cổng” (gate). Nhưng tôi vẫn còn thiếu một số chi tiết cụ thể ở đây.

Nhưng điều thú vị là, thông qua tất cả những điều này, 8 đã thành công trong việc giữ tôi chơi “đuổi hình bắt chữ” thay vì chỉ hình thành một ý tưởng hạn hẹp, cố định về vấn đề cậu ấy là gì và cậu ấy như thế nào. Thay vào đó, tôi học cách nhận biết 8 qua sự “cảm nhận” của cậu ấy – bản thể tràn đầy năng lượng của cậu – bất cứ khi nào tôi nói chuyện với cậu. Và tôi thậm chí còn học được nhiều hơn về cậu ấy từ những gì cậu ấy nói và những chân lý mà tôi thu được từ đó. Và cuối cùng tôi học cách biết về cậu từ tất cả những điều cậu đã làm cho tôi. Tôi sẽ không đi vào chi tiết bởi vì tôi không muốn nói dài dòng lan man cá nhân kể về những câu chuyện nghe có vẻ xa vời của thời đại mà tôi được bảo vệ và chăm sóc cũng như các sự kiện siêu nhiên khác mà tôi có thể đã chứng kiến, mà tôi biết, là công việc của 8. Đây là trải nghiệm của tôi và kể về chúng sẽ không bổ sung gì cho câu chuyện ở đây. Thay vào đó, tôi sẽ nói điều này: theo kinh nghiệm và chân lý của tôi, 8 chỉ đơn giản là đáng kinh ngạc. Cậu ấy đáng tin cậy. Từ đó dường như quá yếu để diễn đạt điều này. Tôi tin tưởng hoàn toàn 8. Tôi sẽ, không chút do dự, đặt toàn bộ vũ trụ trong tay cậu. Cậu ấy kiên định, trung thành và chắc chắn. 8 là một thực thể của chân lý. Trên thực tế, cậu ấy đã nói với tôi là cậu được tạo ra từ chính năng lượng của chân lý. Vì thế đừng đến tìm 8 nếu bạn muốn nghe những lời văn hoa đẹp đẽ! Cậu ấy có thói quen nói những điều khá thẳng thắn mà nếu bạn chịu lắng nghe, chúng sẽ giúp bạn tiến bộ. Luôn luôn hướng thiện, nhưng không phải lúc nào cũng theo phong cách dịu dàng. Và, vì 8 là một thực thể của chân lý thuần khiết, cậu ấy là người bảo vệ tâm linh tốt nhất mà tôi có thể yêu cầu và tôi vô cùng biết ơn vì có cậu trong hành trình của mình.

Và vì vậy, tôi muốn nói với các bạn về những gì sẽ xảy ra tiếp theo: Tôi sẽ nói chuyện với 8 và tôi sẽ chia sẻ những cuộc trò chuyện này với các bạn. Điều này khá đặc biệt đối với tôi vì nó hơi giống như việc ghi lại cuộc trò chuyện điện thoại riêng tư với người bạn thân nhất của mình và sau đó phát nó cho toàn thế giới nghe. Nhưng nó cũng khá tuyệt vì đây là lần đầu tiên 8 cho phép điều này. Cậu ấy không sẵn sàng để tôi dẫn kênh ở chế độ công khai cho đến thời điểm hiện tại. “Không phải lúc khi mà bạn vẫn đang tập luyện” là cách cậu ấy nói. Nhưng gần đây, cậu ấy nói, “Đã đến lúc. Bây giờ bạn có thể dẫn kênh cho tôi trong loạt đối thoại mới. Bạn sẽ được cho biết khi nào.” Và, JD đã bảo tôi làm như vậy … Tôi đoán cuối cùng thì tôi cũng ở đây.

(Lưu ý của Zingdad: Nếu bạn quan tâm đến việc thiết lập một cuộc đối thoại với những người hướng dẫn tâm linh của riêng bạn, vui lòng đặt một buổi học Tái hòa nhập linh hồn. Tôi chắc chắn có thể giúp bạn mở các kênh giao tiếp!)

Bây giờ, trước khi tôi bắt đầu. Một từ nhanh gọn để mô tả về phong cách của 8. Nếu bạn cần tất cả những thứ sáo rỗng như “những người yêu thương nhất” trong thông điệp tâm linh, thì đây không phải là nơi thỏa mãn bạn. 8 không làm những thứ đó. Cậu ấy nói những gì cần nói. Cậu ấy trả lời câu hỏi mà không cần vuốt ve bản ngã hoặc xoa dịu thần kinh của bạn trước. Bạn thấy đấy, 8 không quan tâm đến những gì bạn làm với lời nói của cậu ấy. Bạn có thể tiếp thu chúng, bạn có thể lờ chúng đi hoặc bạn có thể cuộn chúng lại thành điếu và châm lửa hút chúng. Cậu ấy nói chân lý của mình như nó vốn có, mà không cố gắng bán nó cho bạn. Bây giờ, nếu nó nghe như thể tôi đang xin lỗi thay cho cậu ta, thì chắc chắn là tôi không làm thế. Trong tất cả chúng sinh trong Tất Cả Những Cái Đang Là, 8 là bản thể ít cần xin lỗi nhất. Cậu ấy rất tuyệt vời. Và tôi yêu cậu ấy hoàn toàn, chính xác như cậu ấy đang là.

Vì vậy, không cần phải nói thêm gì nữa, tôi giới thiện cho bạn Người Hướng Dẫn Linh Hồn, người tri kỷ trên hành trình và người bạn thân nhất và lâu năm nhất của tôi … 8.

Zingdad: Xin chào 8. Tôi muốn giới thiệu về bạn, nhưng tôi không biết bắt đầu từ đâu.

8: Bắt đầu với việc trả lời câu hỏi này: bạn có biết bạn đang làm gì ở đây không?

Z: Ở đâu? Trong cuộc trò chuyện này?

8: Cuộc trò chuyện này. Những cuộc trò chuyện trước đó. Các cuộc trò chuyện sẽ tiếp theo. Toàn bộ cuộc sống của bạn. Mọi điều. Bạn có biết bạn đang làm gì không?

Z: Uhh … đại loại là có. Tôi nghĩ những cuộc trò chuyện này là về việc tôi đang tìm kiếm các câu trả lời. Tôi đang đặt câu hỏi với những thực thể mà tôi yêu quý và tin tưởng, và nhận được các câu trả lời.

8: Đó có thể là một góc nhìn. Nhưng nó rất hẹp và hạn chế. Tôi có nên cung cấp cho bạn một góc nhìn rộng hơn không?

Z: Làm ơn.

8: Bạn đang tham gia vào một trò chơi được gọi là “tạo ra thực tại”.

Z: Là như thế nào, 8?

8: Hãy để tôi trả lời điều đó bằng cách kể cho bạn nghe về loạt bài mà bạn đang viết này. Khi bạn ngồi xuống để viết tác phẩm này, bạn thực sự không có một manh mối nào về việc nó sẽ dẫn đến đâu. Bạn nghĩ bạn chỉ định hỏi một số câu hỏi và nhận được một số câu trả lời và tìm cách để lấy được một số thông tin có thể hữu ích cho bạn. Đúng chứ?

Z: Vâng. Tôi đoán đó là cách nói không hay ho gì.

8: Tâng bốc không phải là điểm mạnh của tôi. Về cơ bản, bạn không nhìn thấy một bức tranh lớn hơn. Bạn thậm chí không biết rằng  một bức tranh như vậy. Nhưng Cái Tôi Bên Trong của bạn, Joy-Divine, và phần còn lại của gia đình linh hồn của bạn … chúng tôi có một kế hoạch. Tôi sẽ cho bạn biết nó là gì?

Z: Tôi có thể từ chối một lời mời như vậy sao?

8: Kế hoạch này là để giúp bạn với nhiệm vụ thực sự của bạn. Đó là tạo ra thực tại của bạn. Hãy để cho tôi giải thích. Bạn đang sống trong một thực tại mà bạn cảm thấy khó hiểu. Bạn không hiểu tại sao mọi thứ lại như vậy. Và trong thực tại đó, cho đến khi bạn còn lựa chọn coi mọi thứ như nó đang là và tin vào những gì xuất hiện trước mắt bạn, thì tức là bạn đang lấy trạng thái người sáng tạo của mình và vô hiệu hóa nó. Bạn sử dụng sức mạnh thần thánh của mình theo một cách tự thất bại và hỗn loạn đến mức nó trở nên vô dụng đối và không còn rõ ràng với bạn nữa. Và vì vậy bạn tiếp tục sống. Miễn là bạn vẫn còn tin vào ảo tưởng, thì bạn sẽ tiếp tục là một con tốt rất nhỏ trong một bàn cờ vĩ đại. Những người khác sẽ tận dụng quan điểm tự giới hạn bản thân này và sử dụng các chiến lược nhỏ để lôi kéo bạn chơi các trò chơi mà họ nghĩ ra. Trong hầu hết mọi trường hợp, những người làm điều này thậm chí sẽ không biết chính họ là những gì họ đang làm. Mọi người chỉ chơi trò chơi và mọi người đều khó hiểu như nhau. Và bạn có thể tiếp tục chơi cái trò này trong hàng nghìn tỷ tỷ kiếp nếu bạn muốn. Đó là một trò chơi cực kì cuốn hút và có thể khiến bạn ở lại mãi mãi. Nhưng, tất nhiên, bạn không mong muốn điều này. Bạn cảm thấy bên trong mình rằng điều này không phù hợp với bạn. Bạn thực hiện các lựa chọn khác đi. Bạn kêu gọi sự giúp đỡ cho những lựa chọn đó. Và sự giúp đỡ luôn ở đó. Đó là vinh dự và đặc ân của tôi được đáp lại lời kêu gọi của bạn. Và tôi có thể đảm bảo với bạn rằng nếu bất kỳ sinh vật nào trong thực tại này kêu gọi sự giúp đỡ, tiếng nói của họ đã được nghe và họ sẽ nhận được phản hồi thích hợp. Nếu họ chuẩn bị sẵn sàng để nhận lấy sự giúp đỡ được đưa ra, sau đó họ sẽ được giúp đỡ. Nhưng trong đó có một câu hỏi hóc búa. Tuy nhiên để nói cho rõ, tôi hoàn toàn từ chối giúp bạn theo cách mà giúp làm giảm sức mạnh của bạn. Tôi sẽ không giúp bạn theo cách để bạn trở nên kém cỏi hơn bản chất của bạn. Và vì vậy một khó khăn nảy sinh. Tôi không thể “làm giùm cho bạn”. Tôi chỉ có thể giúp bạn học cách “làm cho chính mình”. Nhưng khi bạn gọi tôi lần đầu tiên, bạn đã làm chính xác như vậy bởi vì bạn đã tin rằng mình yếu đuối và bất lực. Sự giúp đỡ duy nhất bạn hình thành trong đầu là tôi “làm giùm cho bạn”. Tôi, đang giải cứu bạn.

Thế nên, có một con đường để bạn đi. Giai đoạn đầu tiên của con đường là vô hiệu hóa khái niệm về sự bất lực của bạn và để dạy bạn rằng bạn là một người mạnh mẽ và trên thực tế, bạn tạo ra toàn bộ thực tại của mình. Giai đoạn thứ hai là dạy bạn cách tiếp tục tạo ra thực tại với tính hiệu quả ngày càng lớn hơn. Và giai đoạn cuối cùng là ở đó với bạn trong vai trò cố vấn với tư cách là bạn thực hiện các bài tập tạo thực tại trực tiếp đầu tiên của mình. Và tất nhiên chúng ta sẽ ghi lại hành trình này dưới dạng sách để có thể chia sẻ nó với những người khác có thể muốn đọc về quy trình và nhận giá trị từ nó. Nhưng điều bạn vẫn chưa hiểu là làm thế nào những người tìm thấy giá trị trong này thực sự đang đồng tạo ra nó. Cùng nhau, tất cả các bạn đang đồng tạo ra thực tại các bạn khao khát.

Bây giờ bạn và tôi đã đi chung một con đường. Chúng tôi đã đưa bạn đến thời điểm này, nơi bạn đang ở gần cuối giai đoạn đầu tiên của chuyến đi. Bây giờ bạn gần như đã sẵn sàng để biết, tin tưởng, cảm nhận, trải nghiệm và thể hiện rằng bạn thực sự là người tạo ra thực tại của riêng mình. Bạn đã giải phóng phần lớn những nghi ngờ và sợ hãi. Đó là kết quả của việc trước đó bạn có thể thực hiện việc viết Cẩm Nang Thăng Thiên mà không quá lo sợ và nghi ngờ. Điều đó là tốt. Bây giờ, kết quả của việc viết Cẩm Nang Thăng Thiên sẽ giúp bạn buông bỏ phần còn lại của nỗi sợ hãi và nghi ngờ và bạn sẽ hoàn thành hành trình trở thành người sáng tạo. Và thứ khiến tôi hài lòng nhất là chúng ta có thể chia sẻ quá trình với độc giả, những người thực sự là anh em và chị em với chúng ta trên hành tinh Trái đất. Chúng ta xem xét lại một số bước để có thể chia sẻ chúng với độc giả. Và, khi bạn xem lại chúng một lần nữa, bạn cũng có được sự thông thái và hiểu biết hơn về thực tại này là gì. Và sau đó chúng ta sẽ chia sẻ với độc giả của bạn hai giai đoạn khác của cuộc hành trình: khi bạn học cách tạo ra thực tại của bạn và khi bạn quyết định những gì bạn sẽ tạo ra. Tôi không dễ dàng bị cường điệu hóa, nhưng điều này sẽ tuyệt vời, kỳ diệu và tráng lệ hơn bất cứ gì bạn có thể tưởng tượng. Và cho cả độc giả của bạn nữa, những người mà linh hồn họ muốn họ ở lại với chúng ta. Họ sẽ nhận ra khá sớm rằng họ không phải là người quan sát thụ động, như mọi người vẫn hay thường nghĩ về bản thân mình như vậy khi đọc một cuốn sách. Không, họ sẽ tìm thấy chính mình bị thu hút và họ sẽ nhận ra rằng, ở cấp độ linh hồn, họ đang cùng tạo ra điều này với chúng ta. Với bạn và tôi và hệ thống phân cấp tâm linh của thực tại này. Cùng với nhau. Chúng ta là những người sáng tạo. Và chúng ta sẽ sáng tạo. Và nó sẽ là thứ tốt nhất, trong sáng nhất và đẹp đẽ nhất mà chúng ta có thể tưởng tượng được. Và sau đó chúng ta sẽ cùng nhau đến đó và bước vào bên trong công trình sáng tạo của chúng ta. Cùng với nhau. Như những người bạn yêu thương.

(Cậu ấy cười) Điều đó nghe có vẻ xa vời phải không?

Z: Wowzer, 8! Tôi không biết nên làm gì. Điều này … thú vị và tuyệt vời và … rất là ngoài sức tưởng tượng!

8: Tốt. Bạn cần một chút chấn động để chúng ta có thể bắt đầu thức tỉnh. Bởi vì đó là những gì chúng ta đang làm. Đánh thức bạn dậy. Tất cả những người đã sẵn sàng chuẩn bị nghe báo thức, chứ không phải những người chỉ lăn qua lăn lại và quay trở lại giấc ngủ, là những người đang được kêu gọi:

Hello! (Xin chào!)

I am 8! (Tôi là 8!)

It is late! (Đã trễ rồi!)

We have a date! (Chúng ta có 1 cuộc hẹn!)

Z: Và bạn có thể làm thơ.

8: Đúng rồi.

Và đã đến lúc! (cậu ấy cười)

Nhưng nó thực sự là như vậy. Tôi biết tất cả các bạn, cúng giống như những cái cây vào mùa xuân – bạn có thể cảm thấy nhựa cây trồi lên. Bạn có thể cảm thấy nó trong xương tủy và trong tâm hồn rằng có một cái gì đó hối hả. Có một sinh lực. Thời gian đã gần kề. Tôi biết bạn cảm thấy nó. Và có những người chẳng hạn như tôi đang liên hệ với bạn để dạy bạn làm những gì bạn phải làm. Bởi vì nếu tôi đến và làm điều đó cho bạn, thì tôi sẽ dạy cho bạn điều ngược lại với những gì bạn phải học. Như vậy, tôi dạy bạn rằng tôi là ông chủ của bạn và bạn cần tôi để sáng tạo ra cho bạn. Sẽ không phải như thế! Nếu bạn được đánh thức để thấy được sự tráng lệ thực sự của mình thì bạn phải tỉnh giấc ngủ, đưa ra lựa chọn mới, thiết lập một hướng đi mới cho chính mình và sau đó … sáng tạo!

Thế nên, đó là những gì chúng ta sẽ làm. Cùng nhau, bạn và tôi và các độc giả cũng vậy. Bởi vì, bạn thấy tôi không cô đơn ở đây nơi tôi đang ở. Tôi được bao quanh bởi một số lượng lớn những gì bạn có thể gọi là Thực Thể Linh Hồn và Thực Thể Ánh Sáng. Nhiều người ở đây với tôi có liên quan đến một số người trên Trái đất ngay bây giờ: độc giả của bạn, những người mong muốn đến và chơi trò sáng tạo thực tại với chúng ta, những người cảm nhận được sự cộng hưởng sâu sắc với Cẩm Nang Thăng Thiên. Những người như vậy có gia đình linh hồn của họ ở đây với tôi ngay bây giờ. Bản thân Cái Tôi Bên Trong và Người Hướng Dẫn Linh Hồn và những thực thể tương tự; tất cả họ đều ở bên tôi và Joy-Divine trong việc lập kế hoạch và đồng sáng tạo ra tất cả những điều này. Và đó là cách mà người đọc sẽ biết liệu Cẩm Nang Thăng Thiên có phù hợp với họ. Bản thân Cái Tôi Bên Trong và gia đình linh hồn của chính họ là một phần của sự sáng tạo của họ ngay từ khi bắt đầu. Vì vậy, họ sẽ cảm nhận được nó một cách sâu sắc bên trong bản thể khi họ đọc được những từ này, rằng có điều gì đó “đúng” đang được thể hiện ở đây.

Nhưng bây giờ trở lại với những thứ cơ bản. Tôi đã nói rằng phần một của quá trình này là chỉ cho bạn thấy sức mạnh của chính bạn. Và điều đầu tiên cần làm là đối phó với tất cả những điều sai lầm mà bạn tin tưởng về bản thân và cuộc sống mà dẫn đến niềm tin rằng bạn không có quyền năng. Sau khi chúng ta đã loại bỏ điều vô nghĩa đó, chúng ta có thể đưa ra bằng chứng để cho bạn thấy rằng bạn rất quyền năng. Và đó là chủ đề của của quyển đầu tiên trong loạtsách Cẩm Nang Thăng Thiên .

Z: Quyển đầu tiên? Sẽ có nhiều quyển sách khác?

8: Đúng rồi. Quyển 1 là hành trình từ sợ hãi đến yêu thương. Đó là sự thức tỉnh từ ý thức nạn nhân để đến với ý thức người sáng tạo. Nó là thứ cho phép bạn loại bỏ những tắc nghẽn dày đặc nhất trong trái tim để có thể nhìn thấy ánh sáng bên trong chính mình. Hầu hết quyển 1 là với Joy-Divine nhưng tôi cũng có một số lời muốn nói.

Một khi chúng ta đã giải quyết xong với bóng tối và loại bỏ các tắc nghẽn sau đó chúng ta thực sự có thể bắt đầu chơi. Và Quyển 2 sẽ là sân chơi của tôi. Bạn và tôi sẽ theo dõi niềm đam mê và sự vui mừng của chúng ta khi chúng ta khám phá ra cách thức và nguồn gốc của thực tại này. Những chủ đề này là về thời gian, không gian, mật độ và chiều kích mà bạn đã đòi biết cho bằng được. Những điều này và nhiều hơn nữa sẽ là đồ chơi của chúng ta.

Và khi chúng ta hoàn thành, sẽ đến lúc bạn nói chuyện một lần nữa với Adamu yêu quý của bạn. Quyển 3 sẽ là một bước đột phá vào góc nhìn của người Pleiadian. Tôi không thể nói chắc những gì Adamu sẽ chia sẻ với bạn nhưng tôi tưởng tượng được rằng bạn sẽ có thể khám phá phần lớn về cách cuộc sống đã phát triển và tiến hóa như thế nào trong thiên hà này, chuyện gì đã khiến nhân loại ở lại trên hành tinh Trái Đất, mọi thứ diễn ra như thế nào và bài học về “những gì hiệu quả” từ một thực thể đã chứng kiến ​​nhiều nền văn minh sinh ra và hủy diệt, sinh ra và hủy diệt.

Và đó sẽ là bộ ba Cẩm Nang Thăng Thiên. Và một khi xong xuôi thì sẽ là lúc bạn tỏa sáng. Sau đó, bạn sẽ có thể trao món quà vĩ đại của riêng bạn cho thế giới này. Đến lúc đó, bạn sẽ có đủ khả năng huấn luyện và hướng dẫn để có thể tự đứng trên đôi chân của mình và thể hiện bản thân. Và bạn sẽ làm được! Và khi điều đó được thực hiện, thì chúng ta đã nói xong những gì chúng ta cần nói với thế giới này và sẽ có thể tiếp tục khi chúng ta đã sẵn sàng.

Z: Chà. Điều này thật đáng ngạc nhiên. Và thú vị. Tôi không thể tưởng tượng được…

8: Bạn có thể, ở cấp độ sâu hơn, trực giác hơn. Bạn đã mở lòng mình với nó và đã cho phép nó tuôn chảy. Tôi chỉ nghĩ rằng đã đến lúc tôi phải mang điều này đến với ý thức của bạn. Vậy đấy, bây giờ bạn đã biết.

Z: Tuyệt vời! Cảm giác như thể tôi đã trúng số độc đắc!

8: Tại sao? Vì ai đó có một kế hoạch?

Z: Không, vì tôi thực sự thích kế hoạch này.

8: Đó là kế hoạch của bạn.

Z: Tôi không hiểu.

8: Bạn sẽ sớm hiểu thôi. Nhưng chúng ta đừng lãng phí thời gian nữa. Vào đúng thời điểm bạn sẽ hiểu ý tôi. Đặc biệt khi bạn thấy mình không chỉ viết về việc sáng tạo ra thực tại mà còn thực sự tham gia vào việc đồng sáng tạo có ý thức thực tại của bạn. Đó là nơi mà niềm vui bắt đầu. Bạn sẽ hoàn thành kết nối bằng cách tưởng tượng thực tại mới của bạn, cái mà bạn sẽ muốn tạo ra cho bản thân mình, sẽ nên như thế nào. Những gì ở thực tại này bạn muốn giữ lại và những gì bạn muốn từ bỏ và những gì bạn sẽ thay thế cho những thứ đã buông bỏ. Theo đúng nghĩa đen, bạn sẽ tạo ra toàn bộ thực tại của mình.

Z: Uh … 8 … Tôi phải dành một chút thời gian ở đây và nhận thấy rằng đây là một ý nghĩ vô cùng đáng sợ. Theo nhiều cách. Cái chính ở đây là nỗi lo rằng tôi không cảm thấy mình đủ điều kiện cho việc này. Ý tôi là, làm sao tôi biết được thứ sẽ được tạo ra có phải là một thứ tốt đẹp hay không? Nếu tôi mắc lỗi thì sao? Ý tôi là, tôi là chỉ là một người sống trên Trái Đất …

8: Được rồi, được rồi. Đó là một lập trường có thể chấp nhận được đối với bạn lúc này bởi vì bạn vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Bạn vẫn nghĩ mình là một con người đơn lẻ, tách biệt sống trên hành tinh Trái đất. Nhưng nếu bạn còn chú ý đến tất cả những gì Joy-Divine đã nói thì bạn sẽ hiểu rằng bạn là một phần không thể chia cắt của MỘT. Cũng như tất cả độc giả của bạn. Ý tôi là, thực sự, đó không phải là trọng tâm của tất cả những gì cậu ấy nói ư? Không phải cậu ấy đã đưa ra chân lý đó cho bạn hết lần này đến lần khác?

Z: Đúng. Cậu ta có làm như vậy.

8: Được rồi. Vậy nên theo tôi hiểu thì bạn vẫn chưa thực sự thấm nhuần nó. Bạn vẫn nghĩ tất cả chỉ đúng về mặt lý thuyết. Chà, khi bạn bắt đầu nghĩ đó là chân lý, hãy hành động như đó là chân lý và cảm thấy như nó là chân lý, sau đó bạn sẽ bắt đầu biết rằng nó là thật. Và khi điều đó xảy ra, bạn sẽ không có vấn đề gì khi hiểu làm thế nào bạn có thể tạo ra một thực tại hoàn toàn mới chính xác như bạn muốn. Bạn sẽ hiểu rằng đó là sự đồng sáng tạo và bạn chỉ đơn giản là tập trung vào ý định theo một cách cụ thể. Nó không phải là một điều gì đao to búa lớn. Nó không phải là sự buông bỏ bản ngã. Nó chỉ là lựa chọn những gì phù hợp với bạn. Lựa chọn khi bạn biết làm thế nào để biến những lựa chọn của bạn thành hiện thực. Và bạn sẽ nhận ra rằng bạn đang không lựa chọn một mình. Bạn là một phần của một cấu trúc tráng lệ và bạn chỉ đơn giản là đóng vai trò hoàn hảo của mình trong đó. Và sau đó bạn sẽ thực sự thấy rằng độc giả của bạn cũng không phải là những người bị động “hấp thụ” tài liệu này như các bạn đang nghĩ mình như vậy. Bạn sẽ hiểu rằng họ cũng tích cực trong việc viết ra những cuốn sách này như bạn.

Z: Được rồi 8, bây giờ tôi đã nghe bạn nói điều này một vài lần và tôi đã có một thái độ “chờ và xem”. Nhưng bây giờ tôi muốn biết. Làm thế nào để độc giả của tôi, những người thậm chí còn chưa đọc những từ này, lại trở thành một phần của việc tạo ra một cái gì đó mà tôi thậm chí còn chưa viết ra?

8: Chà! Bạn nghĩ rằng bạn đang bị mắc kẹt trong thời gian? Được rồi, nó  vẻ như thế với bạn. Nhưng bạn và độc giả của bạn đều là một phần của một thực thể vĩ đại hơn nhiều mà không phải như thế. Thời gian và trình tự và các chiều kích và nhân quả và đồng sáng tạo và … chà … khá nhiều chủ đề phải cần được giải quyết.

Khi bạn hiểu những điều này thì bạn sẽ sẵn sàng để buông bỏ những giới hạn mà chúng đang đặt ra đối với khả năng hình dung về thế giới của bạn một cách chính xác. Và tất cả những điều đó – và nhiều hơn thế nữa – là những gì đang chờ đợi bạn trong cuộc trò chuyện ở phía trước. Và đó là lý do tại sao, khi bạn đã hiểu tất cả những điều này, bạn sẽ sẵn sàng sáng tạo!

Z: Nhưng, 8, điều gì sẽ xảy ra nếu tôi không muốn có trách nhiệm tạo ra những thứ cho người khác?

8: Nhưng bạn sẽ không làm như vậy! Mọi người đều tạo ra cho riêng  mình. Thường thì một số người trong chúng ta cùng nhau tạo ra. Sau đó, nó được gọi là đồng sáng tạo. Bạn chỉ đơn giản là một phần của nó, diễn vai trò của bạn.

Nhưng đến đây là đủ rồi. Tôi đã nói chúng ta sẽ nói về nó khi nó được mở ra. Tất cả những gì tôi muốn làm là mở đầu phần này, phần của tôi, với sự hiểu biết rõ ràng hơn về việc chúng ta đang đi đâu. Cho bạn một hướng đi, có thể nói như vậy. Tôi hiểu rằng một số điều này có vẻ hơi thái quá đối với bạn. Điều đó là tốt. Bạn luôn có sự lựa chọn. Trong mọi khoảnh khắc, trong tất cả thực tại của bạn, bạn sẽ luôn có những lựa chọn. Bây giờ bạn có một sự lựa chọn. Nếu điều này là quá kì dị đối với bạn, bạn có thể buông tay ra khỏi bàn phím và, khi làm như vậy, bịt miệng tôi. Độc giả của bạn cũng có một sự lựa chọn. Họ có thể đóng cuốn sách lại và ngừng đọc. Không hề có sự ép buộc bất kỳ ai. Nhưng bạn đã yêu cầu tôi nói và tôi luôn nói chân lý của tôi. Thường thì những chân lý như vậy khiến chúng sinh khó chịu. Đôi khi họ quay đi, đôi khi họ ở lại. Tôi không dỗ ngọt để lôi kéo dụ dỗ bạn. Nhưng tôi nhận thấy rằng ngón tay của bạn vẫn còn trên bàn phím và bạn vẫn đang gõ (cậu ấy cười thầm).

Z: Chà, bạn biết đấy, tôi hơi hoảng sợ với những gì bạn đã nói, nhưng tôi yêu bạn và tin tưởng bạn. Và tôi sẵn sàng lắng nghe bạn. Tôi sẽ giữ quyền của mình, trong mọi thời điểm, để quyết định xem tôi sẽ tiếp thu những gì bạn nói như “chân lý của tôi”. Nhưng tôi chắc chắn sẽ ở lại để nghe bạn nói.

8: Cậu bé ngoan. Vậy hãy để tôi bắt đầu. Chúng ta đã lãng phí khá nhiều thời gian. Cuộc trò chuyện đầu tiên này là để giới thiệu về tôi. Vì vậy tôi sẽ bắt đầu cho các bạn biết tôi là ai. Sau đó, bạn và độc giả của bạn sẽ có ngữ cảnh cho các thông điệp của tôi. Bạn và tôi đã nói rất nhiều điều trong cuộc sống này từ khi bạn mới bắt đầu học cách thực sự lắng nghe. Vì vậy, bạn và tôi sẽ giả vờ như chúng ta hoàn toàn không biết nhau để độc giả của bạn có thể nắm bắt được. Được chứ. Hãy hỏi tôi một câu đi.

Z: Về bạn hay về thực tại này? Hay cái gì?

8: Không thành vấn đề. Nếu độc giả của bạn muốn biết tôi, họ có thể nhận ra bản chất từ ​​lời nói của tôi. Tôi sẽ trả lời bất kỳ câu hỏi nào hướng vào tôi. Bạn có thể thích câu trả lời hoặc bạn có thể không. Đó là mối bận tâm của bạn, không phải của tôi.

Z: Được rồi. Cho tôi hỏi một cái đơn giản. Bản chất của bạn là gì?

8: Tôi là một thực thể của chân lý.

Z: “Chân lý” là gì?

8: Chân lý là một dạng của hiện hữu. Nó là trật tự. Nó là cái đơn giản hóa. Nó là cái đang biết. Nó là cơ sở cấu trúc mà danh tính được xây dựng và dựa trên đó toàn bộ thực tại được tạo ra.

Chân lý là cốt lõi và bản chất của tôi và tôi thể hiện điều này trong nhân vật của mình.

Z: Vậy thì Chân Lý là gì .

8: Bây giờ bạn đang hỏi một câu rất thú vị. Có vô số chân lý đúng đắn và tốt đẹp từ một góc nhìn nhất định. Nhưng cuối cùng tất cả chúng sẽ đều sai từ một số góc nhìn khác. Điều này có nghĩa là có nhiều chân lý nhất thời.

Z: “Chân lý nhất thời?” Làm sao một cái gì đó có thể là chân lý, nhưng chỉ nhất thời được?

8: Rất dễ dàng. Bạn còn nhớ, khi còn là một đứa trẻ, lần đầu tiên bạn được ăn ô liu không?

Z: Có, nhớ như in. Tôi khoảng 3 hoặc 4 tuổi. Mẹ tôi chuẩn bị bàn tiệc cho các đồng nghiệp của cha tôi. Tôi được yêu cầu ở ngoài phòng ăn tối và vì vậy, tôi lẻn vào để xem xét xung quanh. Sau đó tôi nhìn thấy một bát nho đen đáng yêu trên bàn. Tôi yêu nho. Vì vậy, tôi đã quyết định ăn cắp một trái. Khi đưa nó vào miệng, đó là một trong những cú sốc lớn đầu đời của tôi. Nó quá ghê. Tôi bắt đầu nôn mửa vì kinh tởm và vội vã chạy ra ngoài và nhổ nó ra. Tôi đã bị tổn thương đến mức phải mất một thời gian để tin tưởng vào nho 1 lần nữa!

8: Câu chuyện dễ thương đó. Vậy bạn có cho rằng bạn lúc 3 tuổi không thích ô liu không?

Z: Chắc chắn rồi!

8: Điều đó là đúng hay bạn đang nói dối hoặc có lẽ là nhầm lẫn?

Z: Không … nó hoàn toàn đúng!

8: Và bây giờ bạn vẫn không thích ô liu?

Z: Không! Tôi lại yêu chúng.

8: …

Z: Ồ, được rồi. Tôi hiểu rồi. Vì vậy, việc tôi không thích ô liu là chân lý 100%. Nhưng tôi đã thay đổi. Và sau đó nó đã trở thành chân lý 100% rằng bây giờ tôi yêu ô liu.

8: Một chân lý nhất thời.

Z: Được rồi. Và nhiều chân lý chỉ là nhất thời?

8: Tất cả, ngoại trừ một. Chỉ có một chân lý tuyệt đối không nhất thời.

Z: Và đó là?

8: Một chân lý tuyệt đối là:

“MỘT đang là.”

Z: Vậy thôi à? Không phải là một chân lý dài dòng (cười).

8: Không. Chúng ta có thể thêm các từ vào nếu bạn thích. Nhưng điều đó sẽ làm cho nó ít đúng hơn.

Trong cuộc trò chuyện này, chúng ta sẽ cố gắng làm suy giảm chân lý ít nhất có thể.

Bây giờ chúng ta hãy nhìn vào câu nói đó, “MỘT đang là.

Thứ nhất, bằng tuyên bố đó, tôi chỉ ra rằng chỉ có thực sự duy nhất MỘT. Đối tác của tôi và Cái Tôi khác, Joy-Divine, đã làm rõ điều này, theo cách của cậu ấy trong phần của cậu ấy về những cuộc trò chuyện này. Có rất nhiều, nhưng những cái nhiều là nhất thời. Điều không thể tránh khỏi là tất cả đều trở về với MỘT. Quá trình trở thành cái nhiều tạo ra nhiều trải nghiệm. Khi một cái gì đó đã được trải nghiệm và cảm nhận, thì từ góc nhìn đó nó mới là “chân lý”. Nhưng cuối cùng góc nhìn đó sẽ được thay bằng một góc nhìn khác. Sau đó, sẽ có những trải nghiệm mới và những điều khác nhau sẽ đúng. Vì vậy sẽ có nhiều chân lý về cái nhiều. Nhưng những chân lý này sẽ luôn có sự phi lý, mâu thuẫn và mất cân đối. Điều này sẽ biểu hiện ra thành sự khó chịu trong cuộc sống của bạn. Sợ hãi, đau đớn và bệnh tật sẽ tới. Và thế nên nó sẽ thành ra như vậy, để có được sự chữa lành thực sự , tại một thời điểm nào đó trên tất cả các cuộc hành trình, tất cả chân lý về sự tách biệt và cái nhiều sẽ bắt đầu bị loại bỏ cho chân lý về sự hợp nhất và tính Nhất Thể. Và khi đó thì những chân lý đa dạng phức tạp không tưởng sẽ bắt đầu cô đọng lại và kết hợp lại với nhau. Các ảo tưởng tạm thời về tách biệt sẽ bắt đầu tan biến. Cho đến cuối cùng khi ảo tưởng được buông bỏ. Cho đến khi tính Nhất Thể một lần nữa được hiểu là chân lý.

Thứ hai, tôi chỉ ra rằng MỘT đang . Theo cách nói có giới hạn thời gian của bạn, tôi có thể nói, “MỘT luôn luôn đã là và sẽ luôn luôn là như vậy.” Nhưng đó là một sự méo mó. Bạn nghĩ rằng có quá khứ và tương lai, tôi thì không. Tôi chỉ biết hiện tại. Nên nó là chính xác hơn khi nói, “MỘT đang là.” Nếu bạn hiểu rằng câu nói đó đã đúng trước khi thời gian bắt đầu và sẽ đúng khi thời gian kết thúc, khi đó bạn có thể hiểu được một chút xíu ý tôi muốn nói. Ý tôi là không có ngữ cảnh mà trong đó MỘT không phải đang là. Quả thật, MỘT là vĩnh cửu.

Z: Được rồi. “MỘT đang là.” Đó có phải là điều duy nhất đúng?

8: Đó là điều duy nhất tuyệt đối đúng, từ mọi góc nhìn, trong mọi hoàn cảnh, luôn luôn. Nó đúng ngay cả trong những trường hợp, chẳng hạn như thực tại hiện tại của bạn, nơi mà chân lý cơ bản này được ẩn sâu. MỘT đang là. Nó là sự thật.

Z: Không có gì khác đúng theo cách đó?

8: Không.

Z: Còn … ờ … kiểu như, còn “tự do ý chí” thì sao. Không phải lúc nào điều đó cũng đúng?

8: Không. Tự do ý chí luôn mang tính tương đối. Theo một số cách, bạn có nhiều tự do ý chí hơn tôi bởi vì bạn có thể tin những điều mà tôi không thể. Bạn có thể tin rằng bạn hoàn toàn tách biệt với mọi người khác, tôi thì không thể. Tôi biết tôi là một với mọi người và mọi thứ. Theo cách tương tự, bạn có thể nuôi dưỡng tất cả các loại niềm tin khác về bản thân và thực tại của bạn và bạn có thể tin chúng khá mãnh liệt. Tôi không thể làm điều này. Nhưng, mặt khác, tôi có thể tạo ra thực tại và biểu hiện năng lượng và vật chất chỉ bằng ý chí, mà dưới con mắt của bạn, nó sẽ trông khá giống Chúa. Vì vậy, cả hai chúng ta đều có tự do ý chí, nhưng nó là khác nhau và nó là tương đối. Không ai trong chúng ta có tự do ý chí tuyệt đối.

Và sau đó, tôi cũng phải nói thêm, có những thực tại khác ở những nơi khác có các chế độ chơi khác, nơi không có thứ mà bạn gọi là tự do ý chí. Vì thế tự do ý chí chắc chắn không phải lúc nào cũng đúng. Nó còn rất xa mới trở thành một thứ tuyệt đối.

Nếu nó đúng như vậy, thì mọi người ở khắp mọi nơi sẽ có thể làm chính xác những gì họ muốn mọi lúc. Và bạn thì không thể, đúng chứ?

Z: Không. Ý tôi là tôi có thể tự do suy nghĩ về mọi thứ, tự do tin vào tất cả các thể loại. Nhưng tôi không thể bây giờ chỉ nhảy lên không trung và bay. Tôi không thể đổi bầu trời thành màu xanh lá. Tôi không thể … ngăn mặt trời mọc vào ngày mai …

8: Đúng vậy.

Z: Vậy thì có vẻ như chúng ta không có tự do ý chí.

8: Ồ, bạn chắc chắn là có chứ. Nó không phải tuyệt đối thôi. Nếu bạn vui lòng giữ tâm trí không đi lang thang thì bạn sẽ nhận thấy rằng những gì tôi đang nói ở đây là chỉ có một chân lý tuyệt đối. Đó là, “MỘT đang là.” Tôi đã nói ngay tại lúc bắt đầu rằng có vô số “chân lý” khác nữa. Rằng những chân lý này đúng, ở một mức độ nào đó, từ góc độ này hay góc độ khác. Tự do ý chí là một trong những chân lý chủ quan như vậy. Nhưng nó thậm chí không phải là một trong những cái thú vị. Nó chỉ đơn giản là một hiệu ứng. Vậy nên chúng ta đừng cố “vạch lá tìm sâu” trong chân lý đầu tiên này nữa và làm điều gì đó mang tính xây dựng hơn được không?

Z: Chẳng hạn như?

8: Chà, tôi có thể nói với bạn về những chân lý phái sinh.

Z: “Chân lý phái sinh” là gì?

8: Hãy xem nó như thế này: bạn có tồn tại không?

Z: Vâng, tất nhiên!

8: Bạn có chắc không?

Z: Tất nhiên là tôi chắc chắn!

8: Đó là chân lý của bạn và bạn sẽ không sớm thay đổi suy nghĩ của mình về điều đó và đột nhiên quyết định rằng bạn không còn tồn tại nữa? Và bạn có chắc rằng bạn không chỉ là một phân mảnh trong trí tưởng tượng của tôi?

Z: Tất nhiên là tôi tồn tại! Không phải thực tế là là có một “tôi” đang ở đây để nói, “Tôi tồn tại!” đủ bằng chứng về thực tại này? Bạn đang trêu tôi à, 8?

8: Một chút. Bạn sẽ hiểu sau. Nhưng, hãy tiếp tục … Vì vậy, bây giờ bạn có hai chân lý: chân lý của bạn , đó là bạn tồn tại ngay bây giờ và chân lý tuyệt đối là, “MỘT đang là.” Theo kịp chứ?

Z: Có. Tôi có thể ghi nhớ hai chân lý trong đầu cùng một lúc (cười).

8: Tuyệt vời. Sau đó, bạn sẽ có thể thực hiện bước nhảy này với tôi. Nếu cả hai điều này đều là chân lý, thì nó phải có nghĩa là bạn là một phần của MỘT. Đúng không?

Z: Vâng. Mọi thứ tồn tại đều là một phần của MỘT. Tôi tồn tại. Do đó tôi là một phần của MỘT.

8: Và cái MỘT có thể bị phá hủy không?

Z: Không, bởi vì khi đó nó sẽ trở thành, “MỘT đã là.” Hoặc, “MỘT sẽ tồn tại trong một khoảng thời gian và sau đó nó sẽ ngừng tồn tại. 

8: Khá. Vì vậy, bạn đồng ý rằng bạn là một phần của cái gì đó đang  . Đúng không?

Z: Đúng.

8: Tốt. Bây giờ hãy tưởng tượng một bộ ghép hình vĩ đại. Bạn có thể tách nó ra và bạn có thể ghép nó lại với nhau một lần nữa. Khi nó ở bên nhau, nó là cái toàn bộ. Nó là một bức tranh. Khi nó được tách ra, nó là nhiều bức tranh nhỏ. Vẫn theo kịp đó chứ?

Z: Có.

8: Nếu bạn tách nó ra và sau đó phá hủy một trong những mảnh nhỏ. Bạn có thể ghép nó lại với nhau một lần nữa không?

Z: Uh … không. Ý tôi là bạn có thể đặt tất cả các mảnh khác lại với nhau nhưng bức tranh sẽ không hoành chỉnh.

8: Chính xác.

Vì vậy, bạn là một phần của MỘT. Nếu bạn bị phá hủy, thì một phần của MỘT sẽ bị phá hủy. MỘT sau đó sẽ không hoàn chỉnh. Nhưng điều này là không thể. Khi đó nó sẽ không còn là MỘT nữa. Nó sẽ là một phần nhỏ. Nó sẽ thành 0,9 recurring. Hoặc, một-chút-ít-hơn-MỘT. Bạn nắm bắt được ý tưởng không?

Z: Có.

8: Nếu bạn quan tâm hơn đến toán học, tôi có thể lập luận cùng quan điểm đó rõ ràng hơn bằng cách nói rằng MỘT là vô hạn và vô tận không thể bị phân chia.

Nhưng mấu chốt của tất cả những điều này là chúng ta có thể đi đến một chân lý phái sinh. Bạn là một phần của MỘT. Không thể loại bỏ một phần của MỘT và không phần nào của cái MỘT có thể bị phá hủy mà không phá hủy MỘT. Và đó là bất khả thi. MỘT đang . Điều này có nghĩa rằng bạn cũng đang . Nó có nghĩa là bạn không thể bị phá hủy. Không có phần nào của MỘT có thể bị phá hủy.

Điều này đưa chúng ta đến chân lý phái sinh đầu tiên:

“Bạn là vĩnh hằng và bất tử.”

Nó là như vậy cho mọi thứ bạn có thể gán cho những từ này. Mọi thứ mà có góc nhìn, trải nghiệm chủ quan, mọi thứ, theo cách này hay cách khác, là một “ai đó”, mọi thứ mà đã tìm thấy cho mình một khái niệm về “Cái Tôi” … sẽ không bao giờ, và không bao giờ có thể bị phá hủy. Nó có giá trị vĩnh hằng.

Và tất nhiên điều này áp dụng với bạn.

Z: Nhưng nếu bạn muốn tự hủy hoại mình thì sao?

8: Bạn không thể. Chân lý tương đối của tự do ý chí bị át bởi chân lý tuyệt đối của, “MỘT đang .” Vì vậy, khả năng (tự do ý chí) của bạn quyết định hủy diệt không thể được kích hoạt. Bạn thấy đấy, bạn không thể ngừng trở thành một phần của MỘT. Và miễn là bạn  một phần của MỘT thì bạn không thể phá hủy chính bạn bởi vì MỘT đang . Rất nhiều linh hồn đã mong muốn tự hủy diệt của chính mình vào lúc này hay lúc khác. Và ý của tôi không phải đơn giản như việc chấm dứt một kiếp hóa thân bằng cách tự sát … Ý tôi là linh hồn đang khao khát thực sự tiêu diệt chính nó.

Bây giờ, trên bề mặt, có vẻ như đây chỉ là một mong muốn chấm dứt sự tồn tại, nhưng thực sự nó lại là một lời kêu cứu ở một mức độ rất sâu sắc. Bạn, chính bạn, đã ở đó. Giữa cuộc sống này và cuộc sống cuối cùng bạn đã muốn tự kết liễu chính mình.

(Lưu ý của Zingdad: xem Chương 1, “Cuộc Đời Giữa Các Kiếp Sống” )

Bạn đã cố gắng đạt được điều này với một số cam kết và quyết tâm. Rõ ràng là bạn đã không thành công. Và trong tất cả sự sáng tạo ở khắp mọi nơi, chưa bao giờ có trường hợp một thực thể nào có thể thành công trong việc chấm dứt sự tồn tại của chính nó và cũng như chưa bao giờ có một trường hợp nào một thực thể có thể hủy diệt được một thực thể khác. Nó chỉ đơn giản là bất khả thi.

Hiểu Về Cái Chết

Z: Vì vậy, không có giết người theo đúng nghĩa của nó?

8: Không. Nếu ai đó dí súng vào đầu bạn và bóp cò, thì tôi đảm bảo với bạn về ba điều:

  1. Dù cơ thể bạn sẽ nát bấy, chấn thương là không thể cứu vãn, bạnvẫn sẽ tồn tại. Cơ thể của bạn sẽ ngừng chức năng sinh học và chết, nhưng bạn sẽ không, thậm chí trong tích tắc, ngừng tồn tại. Sau khi viên đạn xuyên qua não, bạn sẽ không thể sử dụng công cụ đó để lọc nhận thức của mình nữa. Bạn sẽ ngay lập tức nhận thức được bản thân là một thực thể vẫn còn sống nhăn nhưng bây giờ đang nhìn xuống một cơ thể nát bấy mà bạn đã từng coi là “bạn”. Vì vậy, điều đó sẽ đòi hỏi một sự điều chỉnh nhỏ về góc nhìn. Sự thay đổi về nhận dạng bản thân này sẽ phải được nhận thức nhưng bạn sẽ vẫn “tồn tại”. Điểm quan trọng cần lưu ý về điều này là kẻ giết người sẽ nghĩ rằng bạn đã … chết. Nhưng đây chỉ là một thất bại trong nhận thức của hắn bởi vì hắn sẽ không còn coi bạn là một thực thể sống nữa. Nhưng bạn sẽ biết rằng bạn vẫn còn sống. Và điều tương tự có thể xảy ra trong một số cõi tinh tế hơn nữa. Cũng giống như việc có thể phá hủy cơ thể vật lý của ai đó ở đây trong thế giới 3D này mà bạn đang sống, một cơ thể 4D cũng có thể bị hủy diệt. Bạn thậm chí có thể làm điều đó ở 5D, mặc dù nó vừa hiếm và vừa khó làm. Trên đó nữa thì không thể thực hiện được. Nhưng bất kể điều này xảy ra ở đâu và trong bất kỳ hoàn cảnh nào, nó luôn luônlà như vậy, tức là người bị “giết” sẽ sống sót qua trải nghiệm. Bạn chỉ mất quyền truy cập phương tiện mà bạn đang sử dụng.
  2. Nếu ai đó “giết” bạn, thì cuối cùng bạn sẽ hiểu ra rằng điều này, ở một mức độ nào đó, đã được hai bạn đồng ý. Nó có thể mất một chút thời gian, một chút xử lý và thậm chí có thể là một số lời khuyên bảo, nhưng chắc chắn một điều rằng bạn sẽ thấy sự kiện này là kết quả của quyết định và lựa chọn mà bạn đã thực hiện. Hoặc bạn với tư cách là chính bạn, hoặc bạn với tư cách là Cái Tôi Bên Trong của bạn.

Z: Nhưng đợi chút đã, 8. Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi mâu thuẫn với Cái Tôi Bên Trong của mình? Nếu tôi không đồng ý với sự lựa chọn đó? Ý tôi là chắc chắn rằng Cái Tôi Bên Trong của tôi sẽ không kết liễu cuộc sống của tôi mà không có sự đồng ý của tôi đúng không?

8: Chừng nào bạn vẫn chưa hiểu rằng bạn và Cái Tôi Bên Trong của bạn, thực sự và đúng nghĩa, là cùng một thực thể, thì đó vẫn còn là một mối bận tâm với bạn. Quả thật, “mâu thuẫn với Cái Tôi Bên Trong” là cách bạn trải nghiệm bản thân bạn như một sinh thể nhỏ bé, tách biệt, bị ngắt kết nối, không có quyền lực và đó là dấu ấn của ý thức 3D. Nhưng nếu bạn “chết” trong hoàn cảnh như vậy thì sau đó bạn sẽ được giúp đỡ. Các thành viên trong gia đình linh hồn của bạn sẽ là ngay lập tức có mặt để hướng dẫn và tư vấn để bạn có thể hiểu đầy đủ về những gì đã xảy ra. Bạn sẽ được giúp đỡ để nhận ra sự hoàn hảo của thời khắc này.

Z: Và nếu bạn không thấy nó là hoàn hảo … nếu bạn không đồng ý với kết thúc?

8: Sau đó, bạn sẽ luôn có sự lựa chọn để quay trở lại.

Z: Ý bạn là tái sinh?

8: Chuẩn, đó là một lựa chọn. Nhưng có một lựa chọn khác và điều này mang tôi đến điểm thứ ba.

  1. Bạn luôn có quyền quay trở lại cuộc sống đã bị chấm dứt, không quan trọng việc chấm dứt đó xảy ra như thế nào.

Z: Người vừa bị bắn tung não? Chắc chắn là không thể nào! Làm sao có thể phục hồi một cơ thể với bộ não văng tung tóe trên sàn?

8: Lạy Chúa tôi, bạn  một trí tưởng tượng phong phú đó. Bạn đã hiểu từ Joy-Divine rằng thời gian không phải là tuyệt đối. Nó chỉ ở chế độ 3D và bạn bị hạn chế với ảo tưởng rằng thời gian là tuyến tính và tuyệt đối. Ràng buộc này không áp dụng cho các sinh mệnh của các cõi tinh tế hơn. Vì thế chúng tôi có thể giúp bạn theo một số cách thú vị. Sau “cái chết” của bạn, bạn sẽ có thể chấp nhận “cái chết” đó và bước tiếp hoặc bạn sẽ có tùy chọn để tham gia vào giai đoạn tư vấn với các thành viên cao cấp hơn của gia đình linh hồn bạn. Tại thời điểm này, bạn có thể chấp nhận “chết” và bước tiếp hoặc sẽ có một thỏa thuận mà bạn nên trở về. Nếu bạn đồng ý với thỏa thuận thì sẽ có tư vấn thêm giúp bạn đưa ra lựa chọn tốt hơn vào lần sau để bạn không chỉ kết thúc lặp đi lặp lại cùng một kịch bản. Khi tất cả những vấn đề này được xử lý đúng cách thì bạn sẽ được quay trở lại cuộc sống của mình trong chốc lát. “Thời điểm thích hợp” là gì sẽ rất khác nhau tùy từng trường hợp. Trong một số trường hợp, nó sẽ là trước khoảnh khắc của cái chết một chút để rẽ sang một hướng khác và tránh được hoàn toàn sự kiện tử vong. Trong một số trường hợp, bạn sẽ được trở lại sự kiện chỉ vài giây trước khi nó xảy ra và với sự hướng dẫn đầy ngẫu hứng, bạn sẽ điều hướng nó theo một cách khác. Và sau đó là những trường hợp có thể rất truyền cảm hứng khi chúng ta được phép trải nghiệm “cái chết”, nhớ lại một số phần của lời khuyên và nhớ sự quay trở lại. Chúng thường được gọi là Trải Nghiệm Cận Tử. Nhưng mỗi trường hợp đều khác nhau và duy nhất và mỗi trường hợp đều được xử lý với tình yêu tuyệt vời và đầy cảm xúc bởi gia đình linh hồn của thực thể đó.

Z: Đó là điều khá tuyệt vời, 8. Điều đó có nghĩa là không ai chết mà không đồng ý với nó.

8: Zingdad thân yêu của tôi. Chúng tôi đã nói với bạn từ nãy đến giờ bằng mọi cách cách khác nhau và bây giờ, gần đây hơn, thông qua tác phẩm này, Cẩm Nang Thăng Thiên, rằng bạn là người tạo ra thực tại của riêng bạn. Joy-Divine đã nói như thế nào nhỷ?

Z: Ý bạn là khi cậu ấy nói,

“Bạn luôn nhận được chính xác những gì bạn tạo ra.”

8: Chuẩn rồi, đó chính xác là những gì tôi muốn nói. Làm thế nào câu đó đúng nếu nó lại không còn đúng nữa ngay sau khi bạn chết? Nó sẽ không phải như vậy

Z: Bạn nói đúng. Nếu thế thì nó sẽ phải là, “Bạn nhận được chính xác những gì bạn tạo ra…cho đến khi bạn chết. 

8: Chính xác. Và đây là điểm mấu chốt: ngay cả cái chết cũng không nạn nhân hóa được bạn. Ngay cả khi bạn đã chết, bạn vẫn có các lựa chọn. Bạn vẫn có quyền nói, “Này! Tôi chưa làm xong việc đó!” Và nếu sau khi được tư vấn đúng cách, bạn quyết định rằng thực sự có công việc chưa hoàn thành hoặc có một cách tốt hơn để kết thúc điều này thì sau đó … bạn trở lại, đi đến một thời điểm thích hợp trước “sự kiện chết”, bất kể đó là gì.

Z: Nhưng chắc chắn mọi người sẽ không chọn cái chết? Chắc chắn họ sẽ trở lại, nếu không vì lý do gì khác thì cũng là để giúp đỡ những người thân yêu của họ, những người đã ở lại phía sau?

8: Khi con người trên Trái Đất “chết” thì họ sẽ ngay lập tức ở trong một thực tại kẽ, nơi có tất cả các loại hỗ trợ để giúp mọi người hiểu những gì đã xảy ra. Họ đồng ý rằng điều này là tốt nhất – rằng họ nên bước tiếp – hoặc họ quay trở lại. Nó là vậy đấy. Và bạn sẽ ngạc nhiên khi biết số lần mà gần như tất cả các bạn đã “chết” rồi quay trở lại.

Z: Thật không? Ngoại trừ nó chưa bao giờ xảy ra với tôi. Tôi không nhớ gì cả.

8: Tất nhiên bạn không nhớ nó. Nó không xảy ra trong dòng thời gian của bạn. Nó không phải là “phía sau” bạn để bạn có thể nhớ lại. Khi bạn quay trở lại cuộc sống, bạn đã chọn một dòng thời gian thay thế dành cho bạn, bạn không bao giờ chết.

Nhưng hãy để tôi giúp bạn ghi nhớ. Có lẽ bạn vẫn nhớ vụ tai nạn xe máy khoảng 15 năm trước? Vụ tai nạn bạn đã “thần kỳ” thoát chết mà không bị bất kỳ chấn thương nào? Bạn đã có những suy nghĩ về sự vô nghĩa của cuộc đời. Bạn đã không cảm thấy có ham muốn lớn đối với cuộc sống và mọi thứ đã trở nên nhạt nhòa và buồn tẻ. Bạn đã phần nào bị mất phương hướng. Buổi tối hôm đó, bạn đã trò chuyện với một người bạn. Cậu ấy đang kể cho bạn về một tai nạn xe máy kinh hoàng của bản thân và cậu ấy đã suýt chết vì chấn thương như thế nào. Bạn đã có một suy nghĩ nhỏ trong yên lặng rằng có thể, chỉ có thể, đó là những gì bạn muốn. Để rời khỏi thế giới này. Và sau đó bạn nói lời tạm biệt với người bạn này, lên xe máy của bạn và chạy về nhà. Và trên đường về, khi bạn thực hiện cú ôm cua trên đường cao tốc, có một đoạn đường bị ùn tắc phía trước và bạn phóng quá nhanh nên không phanh kịp và đã gặp tai nạn.

Điều bạn không nhớ bây giờ là bạn thực sự đã “chết” trong đêm đó. Và sau đó bạn và tôi đã có một chút tâm sự. Chúng ta đã nói về những nơi bạn đã ở trong cuộc đời và tôi đã cho bạn thấy một số điểm đáng chú ý của những gì ở phía trước. Bạn đã đồng ý rằng, mặc dù có khá nhiều việc phải làm, nhưng đáng làm vì bạn có thể thấy một tương lai thú vị ở phía trước. Bạn đồng ý với tôi rằng bạn cần phải quay lại; rằng bạn cần phải tiếp tục với cuộc sống. Và vì vậy chúng tôi đưa bạn đến một thời điểm ngay trước tai nạn và lần này bạn đã nhận được một số hỗ trợ chuyên môn từ một số những người bạn của tôi. Họ đặt tay lên bạn, có thể nói như vậy, và bạn điều khiển mô tô của bạn như một diễn viên đóng thế Hollywood, lật và bay qua các phương tiện trước mặt bạn. Và sau đó, khi đến lúc phải buông chiếc xe của mình, bạn lại được hỗ trợ bởi một người khác điều khiển cơ thể bạn để thực hiện một cú nhào lộn không thể tin được, hạ cánh an toàn mà không bị bầm tím hoặc trầy xước! Thật thú vị khi nhìn bạn sau đó. Bạn chỉ mất một hai giây để nhận thấy rằng bạn vẫn ổn, cởi mũ bảo hiểm và đưa ra một số lời chửi thề hướng về người lái xe đã gây ra toàn bộ cảnh lộn xộn trên con đường vào đêm hôm đó. Và sau đó bạn tiếp tục cuộc sống của mình.

Bạn thường nghĩ lại về tai nạn đó. Bạn tự hỏi mình đã học các kỹ năng đó ở đâu để có thể làm được như vậy. Sau vụ tai nạn, bạn bắt đầu tìm ra hướng đi mới cho cuộc đời mình. Ở đó có nhiều điều bạn thắc mắc, nhưng bạn chưa bao giờ nhận ra điều gì thực sự đã xảy ra vào đêm đó.

Z: Ý bạn là tôi thực sự có thể chết vào đêm đó?

8: Ý tôi là bạn thực sự đã chết. Và sau đó bạn không chết nữa. Cả hai đều đúng. Bạn đang trải nghiệm dòng thời gian mà bạn đã không chết. Đó là sự lựa chọn của bạn. Và nó không phải là lần duy nhất điều này xảy ra với bạn.

Bạn có nhớ cú quay xe ở cao tốc trên đường đến địa điểm nghỉ mát cách đây khoảng 20 năm? (cậu ấy cười) Tại một thời điểm bạn đang lái xe ngược chiều trên đường cao tốc với tốc độ 100km/h và sau đó bạn chỉ bình tĩnh làm một cú quay xe 180 độ và tiếp tục đi đúng chiều đường. Thêm một cú drift hoàn hảo! Bạn nghĩ điều đó đã được hoàn thành như thế nào? Có một vài pha như vậy nữa. Một số ít kịch tính và kém hấp dẫn hơn những pha này. Một số khá tẻ nhạt và mộ vài pha phải nói là hơi thảm hại.

Nhưng vấn đề là bạn đã tạo ra cho mình một số điểm thoát trong cuộc sống này. Nhưng mỗi lần bạn lại chọn không rời đi. Mỗi lần như thế bạn lại chọn trở về. Và vì thế nên bạn vẫn ở đây. Đây là sự lựa chọn của bạn. Và nó là như vậy đối với hầu hết tất cả mọi người ở đây trên Trái Đất. Nó sẽ là khá hiếm khi một người nhận thức đầy đủ về Cái Tôi khi trưởng thành mà chưa bao giờ vượt qua một vài điểm thoát như vậy. Trên thực tế, tôi đề xuất rằng mỗi độc giả nên dành thời gian nên suy nghĩ về điều này. Nhìn lại cuộc sống của bạn. Hãy nghĩ về những lần xảy ra những sự kiện kỳ ​​lạ và có vẻ kỳ diệu đã đưa bạn qua những tình huống nguy hiểm đến tính mạng hoặc thay đổi cuộc sống. Và suy nghĩ về những lúc bạn, có lẽ đủ tuyệt vọng hoặc thậm chí có thể chỉ đủ chán nản, đã thực sự nghiêm túc suy ngẫm và lên kế hoạch cho cái chết của mình và sau đó, bằng cách nào đó, không thành công mà không thể giải thích được. Bạn có nghĩ rằng những sự kiện này có thể là bạn đang điều hướng tới các điểm thoát của riêng mình. Đặc biệt lưu ý nếu bạn không tìm thấy hướng đi và đam mê trong cuộc sống hiện tại hoặc xung quanh những sự kiện này. Đó là một chút dấu hiệu cho thấy một điểm thoát được điều hướng thành công. Tôi đặc biệt đề nghị với mỗi độc giả, rằng bạn hãy nên suy nghĩ về điều này. Dành một chút thời gian để xem xét nội tâm và xem liệu bạn có học được điều gì về bản thân, cuộc sống và những lựa chọn trong cuộc sống đã chỉ ra các điểm thoát cho bạn … và cách bạn điều hướng chúng.

Z: Cảm ơn bạn, 8, tôi sẽ làm như vậy và nghĩ về những khoảnh khắc khác ngoài hai khoảnh khắc bạn đã đưa ra. Nhưng … tôi vẫn muốn quay lại vấn đề về những người đã chết và không quyết định quay lại. Tại sao họ lại không? Chắc chắn họ sẽ quay lại, ngay cả khi chỉ để được ở bên những người yêu thương họ?

8: Được rồi, xem này … Bạn có sẵn sàng đồng ý rằng có một góc nhìn rộng lớn hơn nhiều so với góc nhìn mà bạn hiện đang nắm giữ trong cuộc sống nhập thể này ở đây trên Trái Đất?

Z: Vâng, tôi đoán đó là điều hiển nhiên.

8: Bởi vì nếu bạn sẵn sàng chấp nhận rằng nó là một phần của thiết kế thực tại mà những người sống trong nó bị hạn chế biết một số điều, thì rõ ràng là một khi bạn đã dỡ bỏ được một số hạn chế nhất định, góc nhìn của bạn sẽ khác.

Z: Được rồi, tôi đoán vậy, nhưng …

8: Điều bạn không hiểu là cuộc sống bạn đang sống, thực sự và đúng nghĩa, chỉ là một phần của trò chơi phức tạp mà bạn đang chơi. Nó như thể bạn đang tham gia vào một vở kịch sân khấu vĩ đại. Toàn bộ cuộc sống nhập thể của bạn là một vai diễn. Điều này không có nghĩa là nó không quan trọng hoặc nó không có giá trị và mục đích lớn. Nhưng chính vì vậy, sau khi “chết” bạn sẽ được nhìn nó để biết nó là gì. Và bạn sẽ sẵn sàng buông bỏ những dính mắc với nó khi đến thời điểm thích hợp để làm như vậy. Và, đối với người thân yêu của bạn, những người thân, bạn bè và gia đình, hãy để tôi kể cho bạn nghe về họ. Khi bạn chết, bạn sẽ gặp lại họ ở dạng linh hồn. Bạn sẽ thấy phiên bản chân thực hơn của những thực thể này, ở đây, trong dạng thức linh hồn chào đón bạn trở về nhà và đồng thời, bạn cũng sẽ thấy phân mảnh hóa thân của những thực thể đó đang tiếp tục cuộc sống của họ và thương tiếc khi họ mất bạn. Rõ ràng là bạn sẽ cảm thấy lòng trắc ẩn đối với sự mất mát và đau buồn của họ và bạn sẽ cảm thấy yêu thương họ rất nhiều. Bạn sẽ mong muốn được an ủi và ở bên họ. Nhưng sự nhầm lẫn của họ sẽ không phải là sự nhầm lẫn của bạn. Bạn sẽ biết rằng nó chỉ là trong góc nhìn hạn chế rằng họ đã mất bạn, rằng bạn đã biến mất, rằng bạn bây giờ đã chết. Bạn sẽ biết rằng điều này không phải như vậy và bạn sẽ biết rằng phiên bản có giá trị vĩnh hằng, thông thái và tuyệt vời hơn của mỗi người thân yêu của bạn hiện đang ở đây với bạn dưới dạng linh hồn. Vậy thì … bạn nghĩ quyết định sẽ là gì? Ngay lập tức quay trở lại hóa thân để làm giảm bớt những tang thương, mất mát của những phân mảnh hóa thân đó? Hay để chứng kiến cái chết của bạn như nó đang là: một sự chuyển đổi không thể tránh khỏi từ hóa thân lên một góc nhìn ít hạn chế hơn? Liệu bạn có vội vàng quay lại bên họ không mặc dù cuộc hành trình của bạn đã kết thúc một cách nhẹ nhàng? Bạn có tiếp tục cố gắng ở lại thêm để bạn có thể trì hoãn sự đau buồn của họ khi bạn biết rằng tất cả cuối cùng đều sẽ  sự chuyển đổi này? Và nếu bạn biết bạn sẽ ở đó chờ đợi họ khi họ cũng sẵn sàng rời bỏ cuộc sống hóa thân và thức tỉnh với một thực tại lớn hơn? Bạn nghĩ bạn sẽ chọn cái nào? Bạn sẽ vẫn lựa chọn quay trở lại cuộc sống hóa thân, nơi mà bạn không còn học được gì nữa từ đó, chỉ vì mục đích an ủi người khác?

Z: Tôi đoán … khi đến lúc tôi đưa ra quyết định như vậy, tôi sẽ đưa ra sự lựa chọn tốt nhất tôi có thể trong hoàn cảnh đó. Và tôi đoán khi nó thực sự  thời gian để ra đi, tôi sẽ chọn ra đi.

8: Tốt lắm. Nhưng tôi nghĩ điều quan trọng là phải đưa ra vấn đề ngay bây giờ rằng cái chết của cơ thể không phải là cách duy nhất để thoát khỏi nơi này. Đương nhiên nó là cách phổ biến nhất. Đến mức nó thường được cho là cách duy nhất. Nhưng có một số cách thú vị khác.

Z: Đó chắc chắn là một chủ đề hấp dẫn!

8: Có lẽ chúng ta sẽ giải quyết vấn đề đó trong thời gian thích hợp. Nhưng bây giờ – bạn còn bất kỳ câu hỏi nào về cái chết không? Tôi thực sự muốn chắc chắn rằng chúng ta đã xong với nó. Cái chết là một vấn đề gây khó khăn đáng kể cho các sinh vật 3D vì nó gây nhiều sợ hãi và hoang mang. Nỗi sợ hãi về cái chết thường có thể là một nguyên nhân chính cản trở niềm vui thuần khiết của cuộc sống.

Z: Vâng, tôi vẫn còn một số câu hỏi. Bạn có thể giúp tôi với vấn đề tang quyến, dưới góc nhìn của kẻ ở lại? Chúng ta làm thế nào để chấp nhận suy nghĩ rằng người đã chết có thể chọn trở lại với chúng ta nhưng đã chọn không?

8: Không phải đôi tai nào cũng có thể tiếp thu được mọi thông điệp. Đôi khi mọi người cần giữ lấy nỗi buồn và nỗi đau của họ trong một thời gian. Đôi khi nó cảm thấy giống như sự xác thực tình yêu mà họ đã dành cho một người, theo nhận thức của họ, bây giờ là không còn nữa. Cảm xúc của con người là những thứ phức tạp.

Nhưng nếu tang quyến có thể thực sự nghe thấy những gì đang được đưa ra ở đây, có lẽ điều này, trên thực tại, sẽ mang lại một số phương thức chữa lành. Chẳng phải đó là sẽ niềm an ủi khi biết rằng người đã chết thực sự ổn? Rằng “cái chết” của họ là một cái gì đó mà họ đã có và đã thực hiện một số lựa chọn? Và khi mà họ đã thấy được một góc nhìn rộng hơn, thì họ có thể nhìn thấy vẻ đẹp, sự hoàn hảo và trọn vẹn của con đường họ đã đi trong đời?

Nếu một người đau buồn có thể nhìn thấy điều này, thì nỗi đau có thể bắt đầu được đưa vào góc nhìn đúng đắn của nó: rằng bạn đau buồn vì mất mát của bạn. Bạn cảm thấy đau đớn vì thực tại là bạn không còn có trải nghiệm về người này trong cuộc sống của bạn. Có một khoảng trống, một lỗ hổng, một sự trống rỗng trong cuộc sống của bạn. Và tất nhiên điều đó khiến bạn đau buồn và đúng là bạn đau buồn vì điều này, vì bản thân đau buồn là một phần quan trọng của quá trình chữa lành.

Đó là góc nhìn chính xác.

Bạn không đau buồn cho người khác, bạn đau buồn cho chính mình. Vì sự mất mát của chính bạn. Và tất nhiên, đây là cách bình thường và hợp lý để phản ứng lại với hoàn cảnh. Và đau buồn là một quá trình; nó là một con đường mà bạn sẽ đi. Có một số viễn cảnh đáng chú ý trên con đường đó. Những người tư vấn tâm lý và các nhà tâm lý học sẽ cho bạn biết rằng chối bỏ, thỏa thuận và tức giận là những cảm xúc đã được dự đoán trước. Và khi bạn đi trên con đường, bạn sẽ tìm thấy sự chấp nhận. Đây là những điều mà nhân viên tư vấn có thể giúp bạn định hướng. Tuy nhiên, có một giai đoạn nữa mà thường không được thừa nhận.

Z: Và đó là?

8: Niềm vui.

Z: Niềm vui?

8: Vâng. Bởi vì, khi đến lúc, bạn sẽ được đoàn tụ với người đã chết. Khi bản thân bạn buông bỏ sự níu giữ dòng chảy cuộc sống đó, bạn sẽ gặp lại người trước đó đã “chết”. Và đó cuộc hội ngộ tràn ngập niềm vui không bờ bến khi vòng quay cuộc đời được hoàn thành.

Z: Bởi vì khi mỗi người chết đi, họ sẽ gặp lại những người thân yêu của họ ở thế giới bên kia.

8: Đúng. Con người trên Trái Đất thực sự nghĩ mọi thứ theo chiều ngược lại. Họ thường tưởng tượng cái chết là một kiểu “đi ngủ”. Kiểu như “đi vào đêm đen” hoặc tương tự như vậy. Trong khi sự thật thì ngược lại. Cái chết giống như một sự thức tỉnh hơn. Giống như thức dậy từ một giấc ngủ mơ nơi cuộc đời bạn vừa trải qua chỉ là giấc mơ. Khi bạn “ở phía bên kia”, như bạn nói, bạn sẽ nhận ra rằng nhận thức của bạn sắc nét hơn nhiều lần so với hiện tại. Sự sáng suốt và hiểu biết của bạn sẽ mạnh mẽ hơn nhiều so với hiện tại. Vậy nên trải nghiệm sẽ giống như là của một người thức dậy từ một giấc mơ và nhận ra rằng giấc mơ, mặc dù rất sống động và mạnh mẽ, nhưng khá hạn chế và ít “thực” hơn những gì họ đang trải qua. Bạn sẽ cảm thấy nhẹ nhàng và tự do. Và bạn sẽ thấy mình được bao quanh bởi tất cả những người thân yêu. Và bây giờ hãy tưởng tượng bạn cảm thấy thế nào khi thấy hầu hết các thực thể thân thương, người mà bạn tin rằng đã mất nhiều năm trước, đột nhiên ở đó để chào đón bạn! Và không chỉ điều này đang hiện hữu, mà bạn còn thấy họ như họ thực sự là: ở thời kỳ đỉnh cao, ở trạng thái rạng rỡ và xinh đẹp.

Vâng, chính là như vậy, đây là khoảng thời gian của niềm vui vô bờ bến.

Và, có lẽ, biết được điều này sẽ mang lại một chút an ủi cho những ai đang than khóc. Nó không thể xóa bỏ nỗi đau mất mát của một người đang đau buồn, điều này là đúng. Bạn không thể bị giam giữ trong vòng tay của những suy nghĩ và ý tưởng. Nhưng, ít nhất, bạn có thể hiểu rằng sự mất mát của bạn không phải là vĩnh viễn. Cuối cùng, bạn sẽ được đoàn tụ.

Và nó cũng là sự thật rằng người bạn thương tiếc nhận thức được bạn và ở bên bạn … ngay cả khi bạn không thể luôn luôn cảm nhận được điều này.

Z: Tôi hiểu rồi. Cảm ơn bạn. Nhưng 8, còn tất cả những thứ mà tôi đã nghe nói là đầu tiên sẽ có một đường hầm ánh sáng và tất cả những thứ đó … làm thế nào mà nó ăn khớp với “cuộc đoàn tụ gia đình” này?

8: Đường hầm ánh sáng thực sự là thứ mà nhiều người sẽ thấy được. Trải nghiệm cái chết thường khá đau thương và vì vậy sẽ có một khoảng thời gian điều chỉnh. Đầu tiên, bạn được phép lượn lờ trong môi trường thế giới 3D một chút, nếu bạn muốn điều đó hoặc cảm thấy bạn cần nó. Một số rất gắn bó đối với hóa thân hiện tại của họ, đối với cơ thể hoặc vật dụng của cuộc sống hiện tại. Họ chưa sẵn sàng để thấy rằng tất cả những thứ này chỉ là đạo cụ của vở kịch. Chỉ có bấy nhiêu thôi. Những thực thể như vậy có thể sẽ muốn ở gần thực tại mật độ thứ 3 trong một thời gian sau khi chết.

Z: Sau đó họ có phải là ma không?

8: Cái mà bạn gọi là ma có thể là một trong số rất nhiều thứ. Có thể những người nhạy cảm hơn có thể cảm nhận được sự hiện diện những người vẫn chưa muốn bước tiếp. Có lẽ điều này sẽ được gắn nhãn “con ma”. Nhưng dù sớm hay muộn, những người bị mắc kẹt trong các môi trường Trái đất cuối cùng cũng sẽ được giúp đỡ để tiếp tục.

Giai đoạn tiếp theo thường được trải qua là một nơi của sự an ủi, im lặng, bóng tối. Sau tất cả những vấn đề của cuộc sống nhập thể và đôi khi là kết thúc đau thương của cuộc đời đó, cho phép một chút thời gian lưu luyến được cho là hữu ích. Và vì vậy, chúng sinh thường thấy mình ở một nơi tĩnh lặng. Nó tối và yên bình. Nhưng, để chúng sinh không bị nhầm lẫn và không nghĩ rằng họ bị bỏ rơi và cô đơn, có một ánh sáng trắng tỏa ra từ hướng tri giác ở “bên trên”. Biểu tượng của “ánh sáng trắng từ trên cao” này vừa rõ ràng vừa phổ quát. Và bây giờ chúng sinh phải lựa chọn có di chuyển ra ánh sáng hay không? Sự lựa chọn đang được đưa ra. Nếu bạn thích sự yên bình và tĩnh lặng, bạn có thể vẫn ở đó miễn là bạn cần. Thời gian là không liên quan. Nếu bạn di chuyển về phía ánh sáng bạn sẽ cảm thấy một niềm yêu thương an lạc. Nếu bạn từ chối ánh sáng, bạn có thể tìm thấy nhiều hướng khác để di chuyển. Ví dụ, có ít ánh sáng hơn ở lối vào trực tiếp vào một kiếp hóa thân khác. Điều này không được khuyến khích nhưng có thể được chọn. Hoặc một người có thể lòng vòng trong các siêu thực tại được biểu hiện ra từ những giấc mơ, tưởng tượng của chúng sinh. Đây cũng là một lựa chọn nhưng cũng không được khuyến khích. Một số siêu thực tại là thế giới của những cơn ác mộng nơi chúng sinh bị đốt cháy trong sự dày vò nội tâm tồi tệ nhất của họ. Đi loanh quanh mấy chỗ đó thực sự khá là khủng khiếp!

Có nhiều lựa chọn và như mọi khi, lựa chọn sẽ là của bạn. Nếu bạn tìm kiếm tình yêu, thì bạn nên làm điều hiển nhiên: tìm kiếm ánh sáng trắng, cảm nhận tình yêu của nó, và tiến tới nó.

Z: Và khi nào mọi người có thể đoàn tụ vui vẻ với các thành viên gia đình?

8: Khi đi vào ánh sáng, bạn bắt đầu thấy một cảm giác đoàn tụ và thuộc về. Nếu bạn hướng tới đó, thì bạn sẽ đi theo trái tim đến với những người yêu thương bạn nhất. Bạn sẽ tìm thấy họ không sớm thì muộn.

Xin lưu ý rằng tôi chỉ trình bày cho bạn một số xu hướng chung về những gì người ta có thể mong đợi trong quá trình được gọi là cái chết. Tôi phải nhấn mạnh rằng đây chỉ là – một số xu hướng chung. Không có quy tắc cố định. Mỗi người là duy nhất và sẽ có trải nghiệm độc đáo của riêng họ về quá trình chuyển đổi này. Những điều ở trên không có nghĩa cố định.

Ví dụ: đối với chính bạn, chúng ta có một quy ước rằng, ngay sau khi bạn cắt đứt kết nối với cơ thể, bạn sẽ nhận ra tôi đứng trước bạn. Tất cả thực sự chỉ có vậy. Ngay sau khi bạn nhìn thấy tôi, khi đó bạn sẽ biết là bạn đã chuyển đổi. Thói quen thông thường của chúng ta là bắt đầu ngay tại nơi bạn đang ở, trong môi trường của cơ thể mà bạn vừa rời đi. Chúng ta dành một chút thời gian để đánh giá lối thoát của bạn. Chúng ta thảo luận. Chúng ta đưa ra một số lựa chọn và sau đó hành động cho phù hợp.

Vì vậy, toàn bộ trình tự bóng tối / cột ánh sáng / chào đón những người thân yêu / đánh giá cuộc sống / tìm kiếm sự an lạc và chấp nhận / lập kế hoạch hóa thân tiếp theo là cách làm “bình thường” đối với nhiều người, nhưng không nhất thiết phải là như vậy.

Z: Vậy điều gì quyết định quá trình chuyển đổi của một người sẽ như thế nào?

8: Những gì họ tự chọn, tất nhiên!

Ngay cả trong quá trình chuyển đổi được gọi là cái chết này, bạn vẫn nhận được những gì bạn tạo ra. Bạn có quyền đưa ra những lựa chọn sai lầm. Hay nói cách khác, những lựa chọn sẽ khiến bạn đau đớn. Bạn có quyền lựa chọn như vậy. Nhưng nếu bạn sẵn sàng chọn con đường tình yêu, thì bạn cũng có quyền được tư vấn và khuyên bảo và sau đó đưa ra những lựa chọn thực sự tốt. Và đó là lý do tại sao tôi rất vui khi tham gia vào cuộc thảo luận dài này về cái chết. Đó là một điểm rất, rất quan trọng mà tôi cần phải đưa ra. Không có bất cứ thời điểm trong quá trình chết bạn thực sự chết. Không có bất cứ thời điểm nào bạn ngừng có các tùy chọn. Không có bất cứ thời điểm nào bạn ngừng sở hữu ý thức hoặc nhận thức của bạn về Cái Tôi. Bạn, khá đơn giản, không chết. Không bao giờ.

Z: Vậy tại sao chúng tôi tin rằng chúng tôi có thể chết?

8: Bạn có muốn nghe một sự trớ trêu kì dị không?

Z: Okay.

8: Điều gần nhất với cái chết thực sự lại là trải nghiệm mà bạn gọi là “sinh ra”!

Z: Hả!?!

8: Nó hoạt động như thế này: Tôi đã giải thích làm thế nào, sau khi “chết”, bạn trở nên có ý thức và nhận thức hơn. Đó là, khi bạn chuyển đổi, bạn cảm thấy như bạn đang thức dậy. Bạn nhớ lại cuộc sống của bạn một cách rõ ràng. Bạn sẽ thường cũng bắt đầu nhớ các kiếp sống khác và tất cả các trải nghiệm của các kiếp sống phong phú và đa dạng giữa các lần hóa thân. Suy nghĩ của bạn trở nên rõ ràng và quá trình suy nghĩ tăng tốc. Tóm lại, ý thức về bản thân của bạn mở rộng và khả năng xử lý mà bạn biết cũng mở rộng. Bạn trở nên nhiều hơn. Đó là những gì xảy ra sau khi “chết”.

Về phần sinh ra? Chà, đó là quá trình ngược lại. Khi bạn tích hợp ý thức vào cơ thể trẻ mới sinh, bạn đắm mình vào lãng quên. Bạn mất ký ức và sự hiểu biết. Bạn buông bỏ khả năng xử lý sâu sắc và nhanh chóng. Bạn rung động chậm lại, giảm độ sáng và quên. Bạn trở nên ít hơn. Và đó là lý do tại sao bạn có thể tin rằng chết là hết. Không phải vì không có gì có thể được nhớ sau khi chết đi, không, mà bởi vì hầu như không có gì có thể được nhớ sau khi sinh ra!

Z: Điều đó rất thú vị. Nhưng tại sao chúng ta lại làm như vậy?

8: Tại sao bạn chọn trải nghiệm sinh ra? Chà, nếu bạn đã từng đi theo những lý luận đã được trình bày cho đến nay trong Cẩm Nang Thăng Thiên thì rõ ràng là bạn đã chọn bước vào cuộc sống hóa thân dưới đó ở mật độ thứ 3 để bạn có thể khám phá bản thân và tạo ra chính mình từ chỗ không biết. Từ một nơi của sự lãng quên. Để bạn có thể trải nghiệm sự tách biệt thực sự và cái nhiều. Vì vậy, rõ ràng là nó thực sự phục vụ mục đích của bạn để cho phép lớp cuối cùng, dày đặc nhất của Bức Màn Vô Minh sẽ phủ xuống ý thức khi bạn nhập vào một hóa thân. Khi điều này xảy ra, bạn bị giới hạn ở việc chỉ có thể nhận thức được những thứ có mật độ thứ 3 và một chút những thứ khác. Điều này tạo điều kiện thuận lợi cho việc học tập và phát triển mà bạn mong muốn.

Z: Được rồi. Cũng khá là hợp lý.

8: Vậy thì, bây giờ tôi sẽ tóm tắt những gì đã nói; khi bạn nhập thể vào một cuộc đời, bạn quên đi khá nhiều trong tất cả mọi thứ bạn đã biết. Sau đó, khi bạn đối phó với sự lãng quên sâu sắc này một cách tốt nhất có thể và tiếp tục cuộc sống của mình, bạn sẽ được cung cấp một số điểm thoát khỏi dòng đời. Nhiều bạn sẽ lờ nó đi. Một số bạn sẽ nắm lấy nó và sau đó nhận ra sai lầm của mình và bạn sẽ trở về. Dòng đời của bạn sẽ kết thúc khi bạn đi đến được điểm thoát và không thay đổi ý định. Khi bạn quyết định rằng cuộc sống của bạn đã hoàn tất. Và sau đó bạn sẽ chuyển sang cõi linh hồn để tiếp tục cuộc hành trình của mình, bất cứ điều gì nó có thể là.

Vì vậy, bây giờ bạn đã hiểu ý tôi khi tôi nói rằng thực sự không có “cái chết” theo đúng nghĩa của nó. Và ngay cả trải nghiệm ảo tưởng về cái chết mà bạn có chỉ là một vấn đề của sự lựa chọn. Lựa chọn của bạn. Bởi vì, như tôi đã lập luận, thự sự thì nó là như vậy:

“Bạn là vĩnh hằng và bất tử.”

Z: 8, tôi phải nói rằng đây là một trong những điều tuyệt vời nhất mà tôi được nghe. Cảm giác rất đúng với tôi và tôi rất hạnh phúc khi nghĩ rằng nó có thể như vậy.

8: Tôi thực sự muốn bạn hiểu rằng cái chết không hơn gì một sự thay đổi trạng thái sâu sắc. Và thay đổi là cuộc sống. Cuộc sống là sự thay đổi. Chống lại thay đổi là chết. Và do đó, một sự lưỡng phân kì lạ được thiết lập. Những người sợ hãi cái chết đến mức nỗi sợ hãi này bắt đầu ăn mòn họ, cố gắng chống lại cái chết. Họ cố gắng chấm dứt dòng chảy thay đổi. Và trớ trêu thay, tất cả những gì họ làm là chấm dứt dòng đời. Trên thực tại, họ thậm chí còn mang đến cái chết trong khi họ vẫn sống! Điều này gây ra tất cả các loại dằn vặt nội tâm, bệnh tật của tâm hồn và tinh thần cũng sẽ được biểu hiện như bệnh tật của cơ thể. Bạn có thấy điều trớ trêu không? Sợ chết sẽ sinh bệnh điều đó đưa cái chết đến gần hơn!

Vì vậy, nó sẽ là có lợi nhất cho bạn khi hiểu đúng về cái chết để bạn không còn sợ hãi nó. Bước tiếp theo là đón nhận cuộc sống và đón nhận sự thay đổi và sau đó, sẽ sớm thôi, bạn sẽ có thể để lại phía sau trải nghiệm về cái chết hoàn toàn. Và đây là điều khá trung tâm của khái niệm thăng thiên. Các thực thể thăng thiên vượt qua ý niệm về cái chết. Họ tồn tại trong cuộc sống vĩnh hằng.

Z: Được rồi. Cảm ơn 8. Tôi phải nói rằng tôi cảm thấy rất tuyệt khi nghe nói rằng tôi bất tử ở cấp độ linh hồn, nhưng thực tế là tôi đã chết trước đây trong cuộc đời này và mỗi lần như thế lại chọn để quay trở lại, quá nhiều thứ để suy ngẫm. Nhưng thông qua cuộc thảo luận của chúng ta ở đây, tôi thực sự thấy rằng cái chết có thể không phải là điều quá ảm đạm và đáng sợ.

8: Không, thực sự không phải vậy. Cái chết thực chất chỉ là một cánh cổng từ thực tại hiện tại của bạn đến một thực tại khác. Chỉ có bấy nhiêu thôi. Và nó thậm chí không phải là cánh cửa một chiều. Và, trên hết, bạn có quyền kiểm soát cách bạn sử dụng cánh cửa đó, ngay cả khi hiện tại bạn không nhận thức được điều này. Bây giờ chúng ta có thể chuyển sang chân lý tiếp theo mà chúng ta có đề cập đến. Nó là đây:

“Thay đổi là thứ duy nhất không thay đổi.”

Z: Tôi thường nghe về điều này. Và nó có vẻ đúng với tôi. Ý tôi là tất cả mọi thứ cuối cùng đều thay đổi. Nhưng trước tiên bạn có thể cho tôi biết nó được phái sinh ra từ chân lý tuyệt đối đầu tiên như thế nào không?

8: Tôi đã ngụ ý điều này trong cuộc thảo luận của chúng ta về cái chết, nhưng hãy để tôi nhắc lại. Bạn có

hiểu rằng bất cứ thứ gì tĩnh lặng, bất động và không thay đổi đều đã chết? Bất cứ điều gì, nếu nó không thay đổi chút nào, nếu nó ngừng di chuyển, thì nó có không còn sống. Nó đã chết. Và, vì không có gì có thể chết, nên có thể nói là không có gì không ngừng di chuyển và thay đổi.

Z: Không có gì có thể chết?

8: Bạn đã quên phần đầu tiên của cuộc trò chuyện. Chúng ta vừa nói qua về điều này. Hãy nhớ rằng – MỘT đang là ?

Z: Ồ vâng, xin lỗi 8. Tôi nhớ. MỘT đang là, và không thể bị chia cắt, và điều đó có nghĩa là tất cả các phần của MỘT phải tiếp tục tồn tại. Không có gì chết, không có gì bị phá hủy. Và bây giờ bạn đang nói rằng “không có gì chết” tương đương với “mọi thứ đều thay đổi”.

8: Vâng

Z: Nhưng 8, rất nhiều thứ không thay đổi. Và rất nhiều thứ đã chết.

8: Chẳng hạn như?

Z: Thôi nào, 8, chắc chắn là bạn đang đùa với tôi. Lấy một viên gạch trong bức tường của một ngôi nhà. Nó khá là chết và nó chắc chắn không thay đổi gì nhiều!

8: Sai. Viên gạch sống. Chỉ theo cách mà bạn không thể hiểu được. Nó là một phần của hệ thống sống mà bạn chưa có khả năng nhận thức. Cho tôi hỏi xương trong cơ thể bạn có sống không?

Z: Ơ … có. Tôi nghĩ chúng là một loại cơ quan sống. Chúng phát triển và thay đổi theo thời gian.

8: Nhưng bạn không thể nói chuyện với chúng. Bạn không thể nhìn thấy chúng ăn. Chúng không có hệ thần kinh trung ương. Chúng không có vẻ gì là thông minh. Vậy mà bạn vẫn rất sẵn lòng gán cho chúng thuật ngữ “còn sống”. Sẽ như thế nào nếu tôi nói với bạn rằng, giống như xương hoặc tế bào máu sống theo đúng nghĩa của nó, thì viên gạch cũng vậy. Và cũng giống như xương hoặc tế bào máu là một phần thiết yếu của thực thể sống lớn hơn nhiều, viên gạch đó cũng vậy. Viên gạch tự nó là một hằng số trạng thái của sự thay đổi liên tục, luôn thay đổi. Ở cấp độ dưới nguyên tử, có một sự thay đổi liên tục với tốc độ rất cao và ở cấp độ vĩ mô cũng có sự thay đổi liên tục nhưng với tốc độ hơi chậm hơn. Nếu bạn muốn thấy sự thay đổi như vậy, hãy quan sát một ngôi nhà trong một vài thế kỷ không được bảo trì hoặc bảo dưỡng. Cả ngôi nhà đó sẽ từ từ quay trở lại với đất; những viên gạch vỡ vụn, thay đổi và trở thành một phần của Trái Đất. Bạn thấy đấy, đó là sự kiêu ngạo của nhân loại mà bạn tin rằng bạn có thể xác định được đâu là “cuộc sống” và đâu là “không phải cuộc sống” bằng các tham số tùy ý mà có thể đo lường … và đáng chú ý là nó phải tương tự với trạng thái của riêng bạn. Bạn thấy sao nếu tôi nói rằng bạn không thực sự là một dạng sống bởi vì tuổi thọ của bạn quá ngắn để có bất cứ ý nghĩa gì? Đó có thể là góc nhìn của một thiên hà, nếu nó cũng kiêu ngạo như con người. Vâng, đã đến lúc buông bỏ sự kiêu ngạo đó. Đến lúc để hiểu rằng tất cả mọi thứ đều là cuộc sống. Mọi thứ, theo cách này hay cách khác, là ý thức. Và sau đó bạn có thể hiểu rằng không có gì chết và mọi thứ đều thay đổi. Hai ý tưởng này thực sự là một nếu bạn thực sự hiểu. Thay đổi  cuộc sống. Ngưng trệ là cái chết. Nhưng không có gì là thực sự tĩnh một cách đúng nghĩa. Không nơi nào không bất cứ thứ gì có thể ngừng chuyển động. Ở mọi nơi, chúng sinh và vạn vật đều đang trong một quá trình chuyển động và thay đổi không ngừng.

Thay đổi là thứ tuyệt đối không thay đổi. Và nó là thứ duy nhất tuyệt đối không thay đổi.

Z: Được rồi 8. Hãy để tôi nhìn lại mọi thứ từ trên xuống: không có một thứ gì mà tôi có thể chỉ ra hoặc đặt tên mà không phải là một phần của MỘT.

8: Đúng.

Z: Và không có phần nào của MỘT là chết hoặc tĩnh. Tất cả các phần của MỘT đều sống động và đang thay đổi.

8: Vâng. Chúng có thể không có các thuộc tính hẹp mà khoa học của bạn gọi là “cuộc sống”, nhưng chúng chắc chắn đang sống.

Z: Nhưng sau đó, cuộc sống là gì? Nếu nó không phải là “thuộc tính hẹp” khoa học gán cho nó, thì sau đó nó là gì?

8: Tăng trưởng. Thay đổi. Sự phát triển. Trở thành. Ý thức. Đó là một vài trong số các thuộc tính của cuộc sống. Nhưng nó thực sự  gì? Đó là một câu hỏi rất lớn và rất phức tạp. Hãy nhìn xung quanh bạn. Nhìn vào hành tinh của bạn. Nếu bạn đã thấy mọi điều đã từng xảy ra trên hành tinh kể từ khi nó được tạo ra cho đến khi kết thúc, thì bạn sẽ thấy được một phần nhỏ của bức tranh. Sau đó hãy đi và làm như vậy đối với mọi hành tinh và mọi ngôi sao trong vũ trụ. Từ từ bạn sẽ thấy được một phần lớn hơn và lớn hơn nữa của bức tranh. Khi bạn đã thấy mọi thứ, mọi nơi trong Tất Cả Những Cái Đang Là, thì bạn sẽ bắt đầu nắm giữ trong chính bạn câu trả lời cho câu hỏi, “Cuộc sống là gì?”

Cuộc sống là một điều bí ẩn. Nó nằm ngoài sự hiểu biết. Nó đẹp và tráng lệ và bất tận. Cuộc sống đang là .

Z: Tôi không thường xuyên được nhìn thấy khía cạnh thơ mộng như này trong tâm hồn bạn, 8.

8: Bạn biết đấy, người bạn trẻ thân mến của tôi, bạn càng cố gắng đơn giản hóa mọi thứ, thì bạn càng thấy chúng phức tạp hơn. Và khi bạn sẵn sàng cống hiến hết mình cho sự phức tạp vô hạn, rồi đột nhiên bạn có sự đơn giản thuần túy. Đây là kinh nghiệm của tôi. Cuộc sống sẽ khiến trái tim bạn tan vỡ với vẻ đẹp không gì sánh được của nó. Và, với trái tim tan nát, bạn sẽ cần cuộc sống ngày càng nhiều hơn. Cuộc sống là một điều kỳ diệu. Và hãy yên tâm, người bạn già 8 của bạn rất yêu đời.

Z: Chúa ơi, 8, đó quả là một điều tuyệt vời!

8: Cảm ơn bạn. Cuộc sống chính là nguồn cảm hứng của tôi và cuộc sống tự nó là tươi đẹp. Nhưng bạn hãy xem, bởi vì cuộc sống là vô hạn và không ngừng thay đổi, cho nên một điều chắc chắn hợp lý rằng nó sẽ nằm ngoài định nghĩa. Và đó là lý do tại sao, đáng buồn thay, những nỗ lực của bạn bằng cách sử dụng phương pháp khoa học để xác định cuộc sống là gì, sẽ luôn luôn thiếu sót. Bạn không thể biết cuộc sống bằng tâm trí của mình. Bạn chỉ có thể biết nó bằng trái tim. Và đó là lý do tại sao, khi bạn hỏi tôi cuộc sống là gì, bạn nghe tôi nói về tình yêu và vẻ đẹp và những vấn đề như vậy của trái tim.

Z: Điều đó hoàn toàn hợp lý với tôi, 8, và tôi thực sự thích mô tả đó.

8: Tốt. Vậy thì chúng ta hãy chuyển sang chân lý phái sinh tiếp theo nhé?

Z: Tuyệt vời. Nó là gì?

8: Nó là thế này:

“Những gì bạn cho đi là những gì bạn nhận lại.”

Z: Tuyệt. Tôi biết câu này rồi. Nhưng nó phái sinh như thế nào?

8: Lời giải thích đơn giản nhất là thế này: tách biệt là một thực tại trong đó MỘT có thể tưởng tượng rằng Nó là rất nhiều. Và những cái rất nhiều đó có thể tưởng tượng rằng chúng có thể làm những thứ với, hoặc cho nhau. Nhưng vì cái nhiều là ảo tưởng và cái MỘT là chân lý, tất cả mọi thứ bạn làm với hoặc cho người khác đều thực sự chỉ là MỘT làm với hoặc cho chính Nó. Tất cả những gì bạn làm với hoặc cho người khác, bạn làm với hoặc cho chính mình. Và đó là logic của nó.

Z: Hừm. Những gì bạn nói có ý nghĩa về mặt trí óc nhưng … nếu nó là chân lý, thì tại sao cuộc sống dường như không như vậy? Tại sao tôi không thấy những gì tôi làm cho người khác quay lại ngay với tôi?

8: Đó là câu hỏi hoàn hảo. Bạn hỏi tại sao bạn không thấy ngay lập tức điều này. Đó chính xác là vấn đề! Hãy để tôi giải thích. Khi bạn làm điều gì cho người khác, phải mất thời gian để kết quả trở lại với bạn. Trên thực tế, định nghĩa của thời gian chính là cái trôi qua giữa nguyên nhân và kết quả. Nó là khúc tạm dừng, là khoảng thời gian mà bạn phải đợi giữa những gì bạn cho đi và những gì bạn nhận lại. Và trong thời gian đó bạn có cơ hội để không để ý đến mối liên hệ giữa nguyên nhân và kết quả. Khi kết quả đến trong cuộc sống của bạn, bạn có cơ hội để quên đi cách thức và thời điểm bạn đã chọn điều này và gây ra điều này. Và, để làm phức tạp thêm hàng loạt vấn đề, trong khi chờ đợi, bạn sẽ có nhiều lựa chọn khác và khi làm như vậy, ban kích hoạt nhiều kết quả khác. Vì vậy, khi những kết quả này đến với cuộc đời bạn, chúng đến hòa trộn với nhau. Chúng là hỗn hợp của tất cả các kết quả của tất cả các sáng tạo của bạn. Và đây là cách hầu hết những thực thể được hóa thân Trái Đất ngay bây giờ đang trải nghiệm cuộc sống của họ. Cuộc sống của họ là một mớ hỗn độn kết quả từ nhiều lựa chọn của họ. Những điều ngẫu nhiên dường như xảy ra với họ mà không có mối liên hệ rõ ràng với những gì họ đã làm hoặc lựa chọn. Đôi khi nó tốt, đôi khi nó xấu, nhưng chủ yếu nó chỉ khá là buồn chán và trần tục … và cứ thế họ lầm lũi đi từ chiếc nôi tới nấm mồ.

Và ai có thể trách họ vì đã giữ góc nhìn này? Nếu các kết quả lựa chọn của họ đến ngay lập tức sau khi chúng được chọn, thì sẽ không có gì sai lầm. Họ sẽ ngay lập tức nhận thấy rằng họ đã tạo ra những gì họ nhận được. Sau đó, họ sẽ ngay lập tức bắt đầu đưa ra những lựa chọn tốt hơn. Sau đó, họ sẽ thức tỉnh bản chất sáng tạo của họ. Và sau đó họ sẽ rời bỏ ảo tưởng nhị nguyên. Và đó, bạn của tôi, chính xác là mấu chốt của cái thứ được gọi là “thời gian”: nó cho phép bạn giả vờ rằng bạn không tạo kết quả bạn đang trải nghiệm.

Z: Nhưng tại sao, 8? Tại sao chúng ta lại chọn trải nghiệm thời gian như thế này nếu tất cả những gì nó làm là khiến chúng ta hoang mang?

8: Bởi vì đây chính xác là những gì bạn muốn! Bạn đến đây cụ thể là để trải nghiệm một sự lãng quên về con người thật của bạn. Và cấu trúc của thời gian là một cách rất hiệu quả để giúp bạn quên đi.

Nó thực sự khá đơn giản. Tóm tắt như sau: những gì bạn cho đi là những gì bạn nhận lại bởi vì … chỉ có một người ở đây. Nhưng một vài các phần của MỘT muốn quên rằng họ là một. Và đó là những gì bạn đã hoàn thành. Và một thành phần quan trọng khiến bạn quên rằng bạn là một phần của MỘT, là mất hết ý thức của người sáng tạo. Điều này là bởi vì nỗi sợ hãi sẽ giữ bạn lại trong tách biệt. Nỗi sợ hãi đến từ việc trở thành nạn nhân. Sợ hãi sẽ tan biến bởi ý thức sáng tạo. Nếu bạn biết rằng bạn đang tạo ra trải nghiệm, thì không có nhiều điểm để sợ hãi chúng, phải không?

Z: Không. Điều đó giống như việc tự tạo ra những con quái vật bóng tối đáng sợ trên bức tường bằng đôi tay và sau đó tự sợ hãi chúng.

8: Chính xác là giống như vậy đó!

Z: Được rồi, tốt. Nhưng đây là vấn đề: tôi hoàn toàn có thể hiểu được logic bạn đang chỉ ra cho tôi. Nếu chỉ có một người ở đây, thì rõ ràng bất cứ điều gì tôi làm, tôi đang làm cho chính mình. Tốt. Tôi cũng hiểu logic lập luận của bạn rằng tôi đang tạo ra tình huống mà tôi quên rằng tôi không phải là người tạo ra thực tại của chính mình. Có một loại logic vòng tròn không thể sai lầm ở đây. Nhưng làm thế nào để tôi biết rằng tôi là người tạo ra những trải nghiệm của riêng mình? Hay tôi chỉ phải chấp nhận rằng tôi không thể biết điều này trong khi tôi hóa thân ở đây?

8: Không, không hề. Là một thực thể đã chọn con đường thăng thiên, bạn là người đã chọn để biết tính Nhất Thể cơ bản của vạn vật cũng như bản chất người sáng tạo của bạn trong khi vẫn nhập thể. Đó chính là ý nghĩa của quá trình thăng thiên. Vì vậy, bạn chắc chắn có thể biết rằng bạn tạo ra những trải nghiệm. Đến thời điểm thích hợp, bạn sẽ khám phá Công cụ Sáng tạo và bạn sẽ bắt đầu dạy cho người khác biết chúng là gì và cách sử dụng chúng.

(Lưu ý của Zingdad Lưu ý: Công cụ Sáng tạo, trên thực tế, là tên phần 3 của Dreamer Awake!)

Và khi bạn sử dụng những công cụ đó, bạn sẽ biết được bản chất người sáng tạo của chính mình. Nhưng tôi có thể cho bạn một gợi ý: nếu bạn là người tạo ra những trải nghiệm của riêng bạn nhưng cho đến nay, tất cả những gì bạn đã tạo ra cho chính mình đó là: bạn là nạn nhân chứ thực tế không phải là một người sáng tạo, vậy bạn làm cách nào để đảo ngược tình trạng đó?

Z: Tôi … uh … tạo ra rằng tôi là người sáng tạo, tôi đoán vậy. Tôi thực hiện lựa chọn đó.

8: Hoàn hảo! Đó chính xác là những gì bạn làm. Bạn tạo ra nó để nó thành như vậy. Không có ai có thể làm điều này cho bạn. Nếu bất kỳ ai khác làm điều này cho bạn, thì họ đang tạo ra rằng họ là người tạo ra cuộc sống của bạn. Điều này tương đương với bạn là nạn nhân của họ. Vì vậy, chỉ bạn mới có thể làm điều này!

Z: Được rồi. Nhưng bạn có thể cho tôi một cái gì đó để giữ cho tôi tiếp tục cho đến khi chúng ta bắt đầu làm việc với Công cụ Sáng tạo? Cho đến lúc đó, làm thế nào tôi có thể bắt đầu làm điều này – làm cách nào để tạo ra rằng tôi là người sáng tạo?

8: Đầu tiên bạn hành động như thể nó là chân lý. Bạn làm tất cả những điều mà bạn sẽ làm nếu điều này là một điều bạn hoàn toàn tin tưởng. Quy tắc của một người sáng tạo là:

“Những gì bạn cho đi là những gì bạn nhận lại.”

Vì vậy, hãy sống như thế này và sau đó chờ xem. Nếu nó là đúng, thì nó sẽ tự chỉ ra nó là đúng. Chỉ đưa năng lượng tích cực yêu thương ra ngoài sẽ có nghĩa là, theo thời gian, thế giới sẽ thay đổi cho đến khi bạn chỉ nhận lại được năng lượng tích cực, yêu thương. Hãy tiến hành và chờ xem. Nếu nó hoạt động, thì bạn sẽ biết một cách trực tiếp và theo trải nghiệm của riêng bạn, theo cách mà bạn không thể phủ nhận, rằng đó là chân lý. Sau đó, bạn cũng đang trên con đường trở thành người sáng tạo vì bạn đã hiểu cách sử dụng và ứng dụng công cụ sáng tạo đầu tiên. Bạn tạo ra những gì bạn muốn bằng cách cho đi.

“Những gì bạn nhận được xác định trực tiếp bởi những gì bạn đã cho đi.”

Nó thực sự chỉ là cách nói ngược lại của

“Những gì bạn cho đi là những gì bạn nhận lại.”

Z: Tôi nghĩ rằng tôi đã hiểu! Hoàn toàn hợp lý. Vì vậy, chúng ta nhận được những gì chúng ta tạo ra, nhưng cách duy nhất để xem liệu điều này có đúng hay không là tạo ra thứ mà chúng ta muốn một cách có chủ ý và nhất quán trong một khoảng thời gian để chúng ta có thể quan sát nguyên lý hoạt động của nó.

8: Đó không phải là cách duy nhất. Nhưng đó là một cách đơn giản và rõ ràng. Nhưng nếu bạn làm điều này thì bạn phải làm một cách có chủ ý và nhất quán với những gì bạn cho đi và sau đó bạn phải tinh ý quan sát những gì bạn nhận lại. Sau đó, bạn sẽ thấy rằng nó là chân lý, như một chân lý về sự tồn tại của bạn. Một khi bạn đã trải nghiệm nó theo cách này, bạn sẽ cảm thấy câu này nó quá hiển nhiên đến mức việc nói ra nó trở nên thật ngớ ngẩn. Nó sẽ giống như nói, “Tay trái của bạn là bàn tay ở phía bên trái của cơ thể bạn. “

“Những gì bạn cho đi là những gì bạn nhận lại.”

Đó là một chân lý đã được đưa ra theo nhiều cách xuyên suốt các thời đại. Nó còn được gọi là “quy tắc vàng” và “quy luật có đi có lại”. Nó được thể hiện trong hình thức này hay hình thức khác ở hầu hết các tác phẩm tôn giáo và truyền thống đạo đức của các nền văn minh trong vũ trụ. Hẳn bạn đã nghe nó dưới dạng,

“Gieo nhân nào gặt quả nấy.”

Hãy đối xử với người khác như cách bạn muốn họ đối xử với mình. “

Có những cách nói tương tự khác nữa. Nếu bạn nhìn nó theo hướng tiêu cực, thì nó sẽ thành:

“Thứ bạn chống lại, tiếp tục tồn tại”

Bạn thấy không? Nó có nghĩa tương tự. Nó giống như nói, “Nếu bạn tập trung vào những thứ bạn không muốn, bạn sẽ nhận được nhiều hơn những thứ đó.” Bởi vì những gì bạn cho đi đang quay trở lại với bạn! Sự hiểu biết này là nền tảng của những gì được gọi là quy luật của nghiệp, trong đó dạy rằng bạn không thể tránh khỏi hậu quả của những lựa chọn của bạn. Nó cũng làm nền tảng cho các triết lý về sự thịnh vượng và giáo lý về “luật hấp dẫn” đang rất phổ biến hiện nay.

“Những gì bạn cho đi là những gì bạn nhận lại.”

Đó là một chân lý đơn giản mà bạn có thể áp dụng trong cuộc sống của mình để mang lại cho bản thân

cuộc sống mà bạn mong muốn.

Z: Chẳng phải nó cũng được thể hiện như này:

“Bạn luôn nhận được chính xác những gì bạn tạo ra.”

8: Ha! Đúng vậy! Đó là cách chúng ta đã thể hiện nó ở đây trong Cẩm Nang Thăng Thiên. Đây là tuyên bố mạnh nhất của quy tắc vàng và đó là chân lý mà bạn và độc giả của bạn hiện đã sẵn sàng để đón nhận. Bạn thấy đấy, theo định nghĩa, những chúng sinh ở sâu trong tâm thức nhị nguyên không sẵn sàng nghe rằng họ là người sáng tạo. Vì vậy, khái niệm này được trình bày với các tuyên bố yếu hơn mà họ có thể áp dụng trong cuộc sống của mình. Nếu họ chọn sống theo nguyên lý này, họ có thể tận hưởng một cuộc sống hài hòa và vui vẻ trong khi họ dần dần thức tỉnh và chuẩn bị cho sự thức tỉnh cuối cùng trong trạng thái người sáng tạo và sự thăng thiên đồng thời ra khỏi hệ thống nhị nguyên.

Nhưng bạn và độc giả của bạn đồng thuận tham gia trực tiếp vào quá trình thăng thiên. Bạn sẽ không tham gia vào một cuốn sách được gọi là Cẩm Nang Thăng Thiên nếu bạn thực sự chỉ muốn học về đan len hoặc làm đồ gốm (cậu ấy cười). Bạn đang ở đây sau quá trình thăng thiên của chính bạn! Vì vậy, chúng ta có thể xem xét khái niệm, “Những gì bạn cho đi là những gì bạn nhận lại” trong hàm ý mạnh nhất của nó:

“Bạn luôn nhận được chính xác những gì bạn tạo ra.”

Bạn là đại diện phân dạng ảo ảnh không gian ba chiều của MỘT. Bạn phải là một đấng sáng tạo. Nó chỉ đơn giản là phải như vậy. Tất cả những gì bạn phải làm là tìm cách nhớ lại điều đó và để đối phó với sự lập trình mà cho bạn biết rằng bạn là không phải như vậy.

Một nơi rất tốt để bắt đầu là quan sát chân lý này hoạt động trong cuộc sống của bạn, như chúng ta vừa thảo luận. Bước tiếp theo là học cách sử dụng nó như một trong những Công cụ Sáng tạo, trong cuộc thảo luận sắp tới.

Z: Tôi phải nói rằng tôi thực sự mong đợi cuộc thảo luận đó!

8: Nó sẽ vừa thú vị vừa hữu ích. Nhưng trước khi chúng ta tiếp tục, có một vài điều rất quan trọng mà tôi

phải chỉ ra.

Z: Gì thế?

8: Bạn có nhận thấy rằng mọi thứ chúng ta đã thảo luận trong chương này về cơ bản đều bắt nguồn từ một chân lý cốt lõi?

Z: Đó là: MỘT đang là.

8: Đúng.

Lập luận mà tôi đang đưa ra là có nhiều lớp chân lý. Có một chân lý tuyệt đối duy nhất ở đỉnh cao, và sau đó bên dưới nó là những chân lý được rút ra từ nó. Những chân lý tuyệt vời đã được thảo luận trong chương này sẽ vẫn đúng cho tất cả trải nghiệm của bạn, kể từ thời điểm sáng tạo có ý thức của bạn, cho tới thời điểm mà bạn sẵn sàng buông bỏ ngay cả những chân lý đó và chỉ đơn giản là quay trở lại MỘT. Cho nên miễn là bạn có một bản sắc, một nhân dạng và một cá tính riêng, những chân lý này vẫn sẽ có hiệu lực. Bên dưới những chân lý này là nhiều chân lý khác “thấp hơn”, mà bây giờ bạn đang nắm giữ, nhưng rất tạm thời. Giống như một đứa trẻ con đang nắm giữ một cái gì đó đúng đắn dữ dội đến mức cậu ta sẵn sàng đánh nhau trong sân trường vì nó, nhưng đến ngày hôm sau, cậu ta nhận ra rằng nó không còn đúng với cậu nữa. Bạn cũng có niềm tin mà bạn sẵn sàng chiến đấu để bảo vệ nó, nhưng bạn sẽ sớm buông bỏ những niềm tin đó hoàn toàn. Như đó là bản chất của chân lý thấp hơn. Chúng phục vụ bạn trong một thời gian ngắn và sau đó tính chất nhất thời của chúng được phát hiện. Đây chính là những gì diễn ra khi mọi người nói rằng một trong những triệu chứng của thăng thiên là “nhìn thấu những ảo ảnh”. Nó là như vậy. Khi bạn thức tỉnh, bạn từ bỏ những niềm tin và ý tưởng mà những người khác xung quanh bạn vẫn đeo bám. Bạn sẽ thấy một số ý tưởng không-đúng-lắm. Chúng là ảo ảnh của thế giới này. Nếu bạn vẫn sẽ gắn bó sâu sắc với những màn kịch của thế giới này, thì bạn thực sự cần tiếp tục tin tưởng chúng. Nếu bạn bắt đầu nhìn thấu chúng, thì bạn sẽ thấy mình không thể tiếp tục chơi những trò chơi với cuộc sống trên thế giới này nữa. Đây là điều đã xảy ra với bạn, cũng như nó đang xảy ra với hầu hết độc giả của bạn. Bạn thấy rằng bạn không còn có thể coi trọng những thứ như chính trị và tôn giáo. Bạn bắt đầu xem “tin tức” với nhiều hoài nghi hơn. Tiền bạc, địa vị, quyền lực … những thứ này đối với bạn bây giờ trông kém thú vị hơn nhiều so với cách đây vài năm. Sở hữu, bây giờ bạn đã khám phá ra, chỉ là “phù hợp với mục đích” hoặc là một gánh nặng. Và cứ thế tiếp tục. Những loại quá trình chuyển đổi như thế này là không thể tránh khỏi. Bạn nhìn thế giới qua lăng kính là chính bản thân bạn. Khi bạn thay đổi bản thân, thế giới sẽ khác. “Các lớp của chân lý,” bạn thấy đấy. Và các bạn, những người thức tỉnh, đang bắt đầu nhìn xuyên qua các lớp tạm thời.

Và đó là một phần lớn mục đích của các cuộc trò chuyện sau đây. Tôi sẽ nói với bạn về một số chân lý nhất thời mà bạn vẫn giữ. Một số trong số chúng đã bị chôn vùi khá sâu trong tâm hồn và sẽ cần một chút thúc đẩy để được đưa ra ánh sáng và nhìn thấy như chúng đang là. Khi làm như vậy, tôi sẽ giúp bạn buông bỏ những ảo tưởng không còn nữa phục vụ mục đích của bạn.

Z: Điều này nghe có vẻ như một cuộc hành trình rất thú vị và hấp dẫn. Nhưng 8, có một cái gì đó đang làm phiền tôi một chút. Bạn nói với độc giả “nó như thế nào” và “nó không như thế nào”. Nhưng điều đó làm tôi khá bận tâm. Cảm giác như thể chúng ta đang vi phạm quyền lựa chọn và quyền sáng tạo của mọi người.

8: Đó là một khía cạnh hay và bạn đã nêu ra nó vào đúng thời điểm. Bạn sẽ nhận thấy rằng Joy-Divine đã rất cẩn thận để giữ cho nó rõ ràng trong các chương của cậu ấy là những điều được trình bày trong Cẩm Nang Thăng Thiên là những điều đúng theo quan điểm của cậu ấy và người đọc phải tin tưởng trực giác và chân lý của chính họ. Điều đó là tốt và tôi phải lặp lại nó. Nhưng những kiến thức mà Joy-Divine đưa ra chủ yếu là những thứ “mềm”. Một số các vấn đề về triết học và.v.v… Cậu ấy hiếm khi đi vào những vấn đề khó khăn trần trụi trong thực tại của bạn, như nó đang là. Tôi, mặt khác, sẽ bàn luận sâu rộng về những vấn đề này. Tôi sẽ nêu ra nó như tôi thấy. Bây giờ rõ ràng là điều này là từ góc nhìn của tôi. Nhưng tôi giải thích tại sao góc nhìn của tôi là đặc biệt hữu ích và hợp lệ. Tôi sẽ cho bạn biết tại sao nó đúng và phù hợp để tôi có thể đứng đây và kể cho bạn câu chuyện về thực tại của bạn. Sau đó, nó sẽ tùy thuộc vào bạn và các độc giả. Bạn có thể quyết định chấp nhận thông tin xác thực của tôi hoặc từ chối chúng. Và, dựa trên đó, bạn có thể tin tưởng vào chân lý của “cái đang là” theo quan điểm của tôi hay không.

Z: Nhưng 8, làm thế nào chúng ta thấy được sự khác biệt?

8: Câu hỏi hay. Tôi sẽ dạy bạn cách làm thế nào. Nếu bạn chỉ lấy một thứ từ tất cả những gì tôi đã nói và sẽ nói, trong Cẩm Nang Thăng Thiên, thì sau đó tôi sẽ nói nó phải là thế này:

“Chân lý của bạn là, bất cứ cái gì đúng sâu thẳm trong trái tim.”

Đây là điều quan trọng nhất tôi có thể nói với bạn về chân lý.

Z: Bạn có thể giải thích điều đó không?

8: Chắc chắn. Bạn thấy đấy, tất cả chúng sinh ở khắp mọi nơi đang che giấu một số chân lý về bản thân họ từ chính họ. Bởi vì, nếu thứ duy nhất tuyệt đối đúng là, “MỘT đang là“, thì sau đó mọi thứ mà tạo ra sự tách biệt, khác biệt, riêng biệt …đều là một chân lý nhất thời. Một ảo tưởng. Rằng tôi tách biệt khỏi bạn là một ảo tưởng. Rằng bạn tách biệt khỏi các độc giả của bạn là một ảo tưởng. Tất cả chúng ta là một .

Z: Tôi đang lắng nghe.

8: Bây giờ những cấu trúc tách biệt này; những điều mà chúng ta tin tưởng để cho phép bản thân làm những việc riêng biệt và giữ góc nhìn khác nhau, đây là những ảo tưởng trong tâm trí của chúng ta.

Không có gì sai với chúng. Nó phục vụ mục đích của MỘT đó là chúng ta cùng làm điều này. Nhưng chúng chỉ là ảo tưởng và chúng ở trong tâm trí chúng ta.

Z: Hiểu rồi.

8: Bây giờ bạn sẽ nghĩ Bức Màn Vô Minh là gì?

Z: Ohhhhhh! Đó là một ảo tưởng của tâm trí!

8: Đúng vậy. Có rất nhiều ảo tưởng được chia sẻ. Chúng ta gọi kết quả của các ảo tưởng được chia sẻ là một “thực tại đồng thuận”. Có nghĩa là tất cả chúng ta đều đồng ý với ảo tưởng tạo nên thực tại mà chúng ta đang sống. Và sau đó chúng ta tạo ra thực tại đó cùng với nhau. Khi hai hoặc nhiều sinh vật cho phép nhau để tạo ra những thứ mà tất cả họ sẽ chia sẻ, thì trải nghiệm về nó được gọi là đồng sáng tạo.

Bây giờ điều cần hiểu về Bức Màn là nó thực sự có ý thức và sống. Để bạn có thể đứng đằng sau Bức Màn như hiện tại, bạn phải đồng sáng tạo với Người Nắm Giữ Bức Màn. Bằng cách này, bạn có thể ngừng bận tâm với những gì bạn có thể biết và không. Bạn tham gia vào thỏa thuận đó và sau đó bạn đến và chơi trò chơi. Người Nắm Giữ Bức Màn hoạt động để giữ luật chơi đúng – nghĩa là để bạn không thể phát hiện ra tính Nhất Thể của vạn vật.

Z: Chà.

8: Nhưng bây giờ … Hãy nói lại cho tôi biết Bức Màn Vô Minh là gì? Bạn vừa nói nó một lúc trước?

Z: Tôi đã nói đó là ảo tưởng của tâm trí.

8: Đúng. Vì vậy, tâm trí là nơi cư trú của tất cả những ảo tưởng về sự tách biệt này. Tâm trí là nơi bạn nắm giữ tất cả các cấu trúc phức tạp cho phép bạn chơi trò chơi bạn đang chơi. Tâm trí là nơi của tất cả những sự hiểu biết và sự phức tạp. Tâm trí phân tích và tham gia vào suy luận rút gọn.

Tâm trí hiểu.

Tuy nhiên…

Trái tim biết.

Trái tim của bạn là con đường xuyên qua tất cả các ảo tưởng. Trái tim của bạn được kết nối trực tiếp đến MỘT và đến chân lý lớn nhất của tất cả, đó là tính Nhất Thể của vạn vật. Nếu bạn dừng tất cả những điều lảm nhảm trong tâm trí mình. Nếu bạn làm im lặng mọi tiếng ồn trong bản thể của bạn. Nếu bạn học cách câm miệng đủ lâu để nghe những gì trái tim nói, thì sau đó bạn sẽ nghe thấy nó đang kêu gào trong khao khát về với Nhất Thể. Về với tình yêu vô hạn, tràn ngập, cực lạc của MỘT.

Trái tim bạn biết và chưa bao giờ quên chân lý vĩ đại nhất này. Bạn có cảm nhận được nó không? Bạn có thể đi vào trái tim mình và biết điều này là chân lý?

Z: Vâng. Vâng, tôi chắc chắn có thể.

8: Những người khác đang tham gia vào quá trình thăng thiên cũng có thể. Quá trình thăng thiên chính là bạn đang đáp lại tiếng gọi của trái tim mình. Trái tim gọi bạn về nhà và bạn bắt đầu đáp lại.

Chân lý sâu sắc mà tôi đang cố gắng truyền đạt cho bạn là:

“Trái tim biết .”

Việc của bạn là học cách lắng nghe trái tim mình. Nếu bạn có thể làm điều đó, thì bạn có thể biết chân lý của bạn về bất cứ điều gì bất cứ lúc nào. Bởi vì, thông qua trái tim của bạn, bạn được kết nối với Cái Tôi Bên Trong của bạn và thông qua Cái Tôi Bên Trong, bạn được kết nối với Cái Tôi Thần Thánh và thông qua Cái Tôi Thần Thánh, bạn được kết nối với mọi người và mọi thứ, mọi nơi, mọi lúc. Bạn được kết nối với tính Nhất Thể của vạn vật. Trái tim của bạn là con đường thẳng trực tiếp dẫn đến tất cả chân lý và tất cả sự hiểu biết. Bạn phải học cách lắng nghe !

Z: Làm điều đó như nào vậy, 8?

8: Cần có kỷ luật. Bạn phải học cách làm tĩnh lặng tâm trí để nó không còn làm phiền bạn và sau đó bạn phải học cách mở cánh cổng trái tim để bạn có thể lôi ra những vấn đề mà bạn đang cần làm rõ trong lòng và biết chân lý của bạn là gì.

Trái tim giao tiếp với bạn thông qua cảm xúc. Bạn cần học cách cảm nhận trái tim. Cảm nhận cảm giác như thế nào khi nó được mở rộng, khi nó được cộng hưởng và khi nó ở trong trạng thái mất cộng hưởng. Sau đó, nếu bạn cần kiểm tra một suy nghĩ chống lại chân lý của chính bạn, bạn có thể chỉ cần dừng những gì bạn đang làm, nhắm mắt, làm yên lặng tâm trí và sau đó trở nên hiện hữu với cảm giác của trái tim. Tiếp theo, giữ ý nghĩ mà bạn muốn kiểm tra trong đầu và cảm nhận xem trái tim của bạn cảm thấy như thế nào. Nếu nó cảm thấy “đúng”, thì nó đúng với bạn. Nếu nó cảm thấy khó chịu, thì bạn nên cẩn thận với nó. Và nếu nó cảm thấy hoàn toàn sai, thì bạn nên tránh xa nó.

Thực hành điều này. Giống như bất cứ điều gì trong cuộc sống, bạn càng làm nhiều, bạn càng giỏi. Chẳng bao lâu nữa trái tim của bạn sẽ nói chuyện một cách hùng hồn với bạn bởi vì bạn dành cho nó sự tôn trọng của việc thực sự lắng nghe. Lắng nghe thật tốt trái tim mình là công cụ có giá trị nhất mà bạn có. Hầu như không có gì quan trọng hơn điều này cho cuộc hành trình phía trước.

(Lưu ý của Zingdad: Nếu lắng nghe trái tim là điều bạn cảm thấy cần giúp đỡ, tôi rất vui được hỗ trợ! Từ lần đầu tiên viết Cẩm Nang Thăng Thiên, tôi đã tạo ra một số bài dẫn thiền mà có thể giúp bạn lắng nghe trái tim mình. Vui lòng truy cập Hướng Dẫn Thiền.)

Z: Cảm ơn bạn 8. Tôi thực sự đánh giá cao điều này.

8: Rất hân hạnh. Quả thực là một niềm vui lớn. Nhưng bây giờ cuộc thảo luận này đã trở nên quá dài. Hãy kết thúc nó tại đây. Một cuộc hành trình rất thú vị đang đợi trong các chương tiếp theo.

Z: Tôi rất mong chờ 8. Đây là một chương tuyệt vời và đẹp đẽ. Tôi thực sự rất thích. Hẹn gặp lại bạn sớm.

8: Vậy thì tốt. Tôi yêu bạn. Hẹn lần tới…

* * * * *

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận